Chương 625
Long Tuấn Hạo khẽ gật đầu, anh ta trực tiếp đi về phía ngoài cửa, bước chân của anh ta cực kỳ vững vàng.
“Ầm ầm, ầm!”
Hàng trăm vệ sĩ mau chóng đi theo phía sau Long Tuấn Hạo.
Tận đến giờ phút này, những hành khách đi máy bay bình thường mới dám lại gần buồng nói chuyện điện thoại để gọi điện.
Ngoài cửa có một đoàn xe thật dài đã đang lẳng lặng chờ đợi từ bao giờ.
Trước sau tính gộp lại có khoảng không dưới 30 chiếc ô tô màu đen cấp S, lại có cả một chiếc màu đen Nissan đang ở vào giữa.
Vu Đường Bản tự mình mở cửa xe Nissan rồi đưa tay mời Long Tuấn Hạo lên xe.
Chờ Long Tuấn Hạo lên xe xong, một trăm vệ sĩ và Tưởng Khải Minh vội vã lên những xe còn lại, đoàn xe chậm rãi chạy hướng về phía khu dân cư cao cấp Bồng Thiên.
“Kim Tuyết Mai đang ở đâu?” Long Tuấn Hạo ngồi ở chỗ ngồi ở phía sau xe, giọng nói của anh ta vừa hờ hững nhưng lại pha thêm vẻ mong đợi.
Vu Đường Bẫn dừng một chút, sau đó ông ta nói rằng: “Cậu Long, nhà họ Long đặc biệt dặn dò tôi đến chăm sóc cậu, lại dặn dò cậu không cần manh động, có một số việc vẫn chưa giải quyết xong, cậu cứ về nhà trước đã.
Vu Đường Bản vừa cẩn thận từng li từng tí một nói chuyện vừa quan sát vẻ mặt của Long Tuấn Hạo.
“Một tuần lễ sau chính là sinh nhật của cô ấy, tôi muốn cho cô ấy một bữa tiệc sinh nhật khó quên.” Long Tuấn Hạo trầm ngâm hai giây rồi từ tốn nói.
Vu Đường Bần nhẹ nhàng gật đầu, cẩn thận từng li từng tí một trả lời: “Cậu Long, hay là cậu cứ trở về nhà họ Long trước đã, sau khi bàn bạc mọi chuyện thì chúng ta lại tính tiếp.”
Long Tuấn Hạo nhấc lên mí mắt, anh ta chỉ nhàn nhạt gật đầu rồi không nói thêm nữa.
Điều này làm cho Vu Đường Bẫn cực kỳ ngạc nhiên và sợ hãi, nếu như là thời điểm năm năm trước thì làm sao Long Tuấn Hạo có thể nghe lọt tại một câu nói của ông ta?
Năm năm trước anh ta muốn làm gì thì làm, lúc đó không có ai có thể ngăn cản anh ta.
Xem ra, ở khu vực Tam Giác Vàng kia là một nơi vô cùng hỗn loạn, lại được rèn luyện mấy năm nên quả thực Long Tuấn Hạo đã trưởng thành hơn không ít. ***
Đêm, dần dần khuya hơn.
Bầu không khí bên trong khu biệt thự Phương Đông cũng hoàn toàn yên tĩnh.
Các camera hồng ngoại đang yên lặng làm công việc của nó, còn ở các phòng đèn cũng được bật sáng hết lên. Kim Tuyết Mai hào hứng đi tới đi lui ở trong phòng, cô vừa nhìn xung quanh vừa lầu bầu: “Đây chính là ngôi biệt thự 268 tỷ sao? Trời ạ cảm giác như là em đang nằm mơ đó!”
Cao Phong đang ở trong phòng, anh mỉm cười nhìn
Kim Tuyết Mai, thỉnh thoảng lại uống một hớp nước trà.
Kiều Thu Vân nói vừa mới lấy nhau nên không cho cả hai ở chung một phòng, thế nhưng Kim Ngọc Hải đã ngăn cản bà ta lại.
Bọn họ ở biệt thự của Cao Phong thì quyền lên tiếng cũng bằng không, tất cả nọi việc họ phải nghe theo sự sắp đặt của Cao Phong, cũng không dám quá đáng hay bắt bẻ anh nữa.
Kiều Thu Vân không thể không cắn răng từ bỏ, đành phải đồng ý cho Cao Phong và Kim Tuyết Mai ở cùng một gian phòng ngủ.
“Căn phòng này có hiệu quả cách âm đạt đến 90%.”
“Cho dù chúng ta có mở âm nhạc hay DJ ở trong phòng thì cũng sẽ không quấy rối đến cha mẹ đâu.” Cao Phong dùng ánh mắt đầy ẩn ý nhìn Kim Tuyết Mai.
“Có ý gì?” Kim Tuyết Mai nghe vậy thì ngẩn người ra tỏ vẻ cô chẳng hiểu gì cả.
“Ý là..” Cao Phong dừng một chút, sau đó anh nói rằng: “Ý là cho dù chúng ta có làm cái gì, cũng sẽ không quấy rối đến bọn họ, khu”
Lúc này Kim Tuyết Mai mới hiểu rõ ra, cô có chút không biết làm sao nhìn Cao Phong.
Lúc này hai người bọn họ đang ở cùng một gian phòng, mà Cao Phong lại chính là chồng hợp pháp của cô, vậy cho dù Cao Phong muốn làm chút gì thì cô cũng hoàn toàn không có cách nào từ chối rồi…
“Tuyết Mai, không phải em có bệnh khó nói chứ?”
Bỗng nhiên Cao Phong nghĩ tới điều gì đó, anh ngẩng đầu lên trịnh trọng nhìn Kim Tuyết Mai rồi nói.
“Bệnh gì? Anh mới có bệnh đây!” Kim Tuyết Mai chu miệng nhỏ lên oán trách nhìn Cao Phong.
“Ừ… Anh chỉ cảm thấy, phương diện kia của em có một chút… nói trắng ra là hơi lạnh nhạt với anh!” Cao Phong nhìn chăm chủ Kim Tuyết Mai rồi nói ra thắc mắc của anh.
Trong nháy mắt khuôn mặt của Kim Tuyết Mai đỏ bừng lên, Cao Phong nói quá thẳng thắn, mà hai người bọn họ rất ít khi lại nói trắng ra như vậy.
“Em không phải như vậy” Kim Tuyết Mai vội vàng giải thích.