Chương 3215
“Oái, nhóc con, lại dám đạp cha nó kìa?”
Bỗng nhiên, bàn tay Cao Phong run lên, trợn to hai mắt kinh hô.
“Ha ha!” Kim Tuyết Mai phụt một tiếng bật cười.
Tài xế lái xe phía trước cũng không nhịn được, liều mạng nín cười, bịt miệng cười đến đỏ bừng mặt.
Sau đó, tài xế rất có ý tứ, chủ động nhấn chốt mở vách ngăn, khiến cho giữa ghế ngồi trước rủ xuống mật bức rèm cửa sổ.
“Thật, nó đạp anh, lại một cái nữa nè!”
Cao Phong giơ bàn tay ra, cẩn thận cảm thụ cú nhảy lên, trong lòng kích động không dứt.
Từ một phôi thai, từ từ phát triển thành thai nhi, quá trình này, quá sức thần kỳ khiến cho người ta kích động không thôi.
“Đúng vậy, em cũng không ngờ, sớm như vậy mà thai đã bắt đầu máy rồi.” Kim Tuyết Mai cười nói.
“Còn phải nói! Hậu duệ của Cao Phong phải độc nhất vô nhị, làm gì cũng phải đặc biệt hơn người.”
“Cái này gọi là, cá tính.” hai bàn tay Cao Phong cũng nhẹ nhàng dán vào trên bụng Kim Tuyết Mai, vui vẻ cười nói.
Tất cả không vui, toàn bộ đều quét một sạch.
Thủ đô, nhà họ Diệp.
Ngoài cổng, mấy chục người đứng.
Đứng bên trái tất cả đều là đàn ông nhà họ Diệp, bên phải chính là phụ nữ nhà họ Diệp.
Trừ cái này ra, người làm, cùng với vệ sĩ nhà họ Diệp, đều đứng ở chung quanh.
Tất cả mọi người đều giữ yên lặng, lẳng lặng chờ đợi.
Chờ đợi, con gái lớn dòng chính nhà họ Diệp, Kim Tuyết Mai đến!
Rất nhanh, xa xa liền truyền tới tiếng xe hơi ầm ầm.
Nghe thấy thanh âm này, tất cả mọi người trước cửa nhà họ Diệp đều đồng loạt đứng thẳng người.
Ngay sau đó, một chiếc lại một chiếc xe sang nối đuôi, từ đằng xa bắt đầu xuất hiện, lái tới thẳng hướng nhà họ Diệp.
Một chiếc tiếp một chiếc, xe sang như mưa, theo nhau mà tới.
Mọi người nhà họ Diệp, thân thể càng thẳng tắp.
Rốt cuộc, chiếc xe đầu tiên cũng đến trước cổng nhà họ Diệp.
“Hoan nghênh, cô Tuyết Mai về nhà!”
Đại quản gia nhà họ Diệp, lúc này tiến lên một bước, hướng về phía trước mặt cung kính cúi người.
“Hoan nghênh, cô Tuyết Mai về nhà!”
Ngay sau đó, mấy trăm người nhà họ Diệp từ trên xuống dưới, toàn bộ đều toàn bộ cúi người, thần thái giọng điệu đều vô cùng cung kính.
Vào giờ phút này, không nói tuổi tác, không màng vai vế.
Tất cả mọi người có mặt, đều phải cúi người hoan nghênh.
Vợ sang nhờ chồng.
Dù Kim Tuyết Mai không phải con cháu nhà họ Diệp, chỉ cần cô là vợ Cao Phong, coi như là dưới một người trên hết thảy.
Quỳ cũng đã quỳ…
Cúi người, thì nghĩa là gì?
Kim Tuyết Mai ngồi bên trong xe, thần sắc có chút căng thẳng bất an.
Đồng thời trong lòng lại có chút xấu hổ, dẫn đến sắc mặt có chút đỏ ửng.
Cao Phong nhẹ nhàng đưa tay, nắm bàn tay Kim Tuyết Mai.
“Đừng căng thẳng, tương lai, em còn phải làm nữ gia chủ nhà họ Diệp.” Cao Phong nói đùa với Kim Tuyết Mai.
Nhưng, câu nói đùa của Cao Phong, Kim Tuyết Mai vẫn để ở trong lòng, cẩn thận suy nghĩ.
“Làm gia chủ của nhà họ Diệp, có phải hay không là có thể trợ giúp nhiều hơn cho anh?” Kim Tuyết Mai chăm chú hỏi.
“Đó là đương nhiên.” Cao Phong theo bản năng trả lời.
“Được, em biết rồi.” Kim Tuyết Mai chậm rãi nắm chặt bàn tay Cao Phong, ánh mắt cũng trở nên dần dần kiên định.
Chỉ cần có thể giúp cho Cao Phong, cho dù là chuyện cô không giỏi, cô cũng bằng lòng thử nghiệm, hết sức hoàn thành.
Cao Phong quay đầu nhìn Kim Tuyết Mai, muốn nói chút gì, nhưng vẫn khẽ lắc đầu không nói gì.