Chương 661
Nắm đấm của Long Tuấn Hạo đập trúng vào vai trái của Cao Phong, mà nắm đấm của Cao Phong cũng ngang nhiên đánh trúng vào hốc mắt trái của Long Tuấn Hạo.
“Bich bich bich bich!”
Long Tuấn Hạo bị một nắm đấm này đánh trúng đầu cho nên có chút ngẩn ra, đồng thời cũng bị sức mạnh to lớn bên trong cú đấm này đẩy lùi về phía sau mấy bước thêm một lần nữa.
Dùng mắt thường cũng có thể thấy được tốc độ sưng lên của hốc mắt bên trái của Long Tuấn Hạo, quanh vành mắt lại cũng đang hiện rõ dần ra một mảng màu tím bầm.
“Hừ!” Long Tuấn Hạo không thèm để ý chút nào, ý chí chiến đấu trong mắt lại càng dâng cao, phun nước miếng sau đó quát lên: “Lại lần nữa!”
Sau khi tiếng nói rơi xuống, hai người lại lần nữa lao vào cuộc chiến ác liệt không dứt.
Quả đấm huy động ra lực lượng mạnh mẽ, cuốn theo gió gào, cơ bắp trên chân cứng rắn giống như sắt thép mà đả bật ra, hai người lại tiếp tục một trận chiến đấu anh tới tôi đi, qua lại như không có điểm dừng.
Long Tuấn Hạo không biết Cao Phong đã lấy ra hết toàn bộ thực lực hay là chưa, nhưng mà cậu ta thì chắc chắn là đã dùng hết thực lực rồi, sức mạnh của cậu ta hiện tại đã đạt đến mức trước nay chưa từng có.
Nhưng mà, bất kể là sức lực của Long Tuấn Hạo có mạnh đến bao nhiêu thì Cao Phong cũng vẫn luôn có thể ung dung mà đỡ được.
Cao Phong của lúc này đã cho Long Tuấn Hạo một loại cảm giác, một loại cảm giác giống như nhìn thấy một cái vực sâu không thấy đáy, sâu không lường được vậy. hốt.
Càng đánh, trong lòng của Long Tuấn Hạo càng hoảng
Ảnh mắt của Long Tuấn Hạo lóe lên trong nháy mắt, Cao Phong tung một bàn tay ra, vỗ trúng vào Long Tuấn Hạo, thêm một lần nữa đẩy anh ta lùi ra xa bảy, tám bước.
“Lòng cậu rối loạn rồi.” Vẻ mặt của Cao Phong lúc này vẫn tràn đầy dửng dưng, không hề có cả một chút dấu hiệu nào của việc thở dốc vì mất sức.
“Tôi không phục, lại lần nữa!”
Long Tuấn Hạo nghiến chặt răng tạo thành những tiếng kẽo kẹt vang vọng, không chút do dự mà tiến lên thêm một lần nữa.
Trong vòng mười phút, Long Tuấn Hạo bị đẩy lui sáu lần, nhưng mà số lần không phục thì lại không đếm được, nhiều lần không chút do dự mà xông lên phía trước.
Còn Cao Phong lại thật giống như là đang cố ý làm như thế vậy. Anh đúng thật là có dự định sẽ dùng loại cách thức này để đánh bại Long Tuấn Hạo hoàn toàn, bại từ trong ra ngoài.
“Con mẹ nó! Lần nữa!”
Từng tiếng quát khẽ nối tiếp vang lên từ trong miệng của Long Tuấn Hạo.
Thời điểm khi vừa mới bắt đầu, tiếng quát khẽ giống như vừa rồi của Long Tuấn Hạo sẽ vô cùng có khí thế, còn chứa đựng cả ý chí chiến đấu vô cùng, vô tận.
Nhưng mà theo từng lần lại từng lần bị Cao Phong đánh lui, một tiếng quát này của Long Tuấn Hạo cũng đã không còn giữ vững được nữa, âm thanh càng ngày càng nhỏ, khí thế càng ngày càng yếu.
Mà Cao Phong cuối cùng cũng có chút thở hổn hển, cho dù anh có mạnh hơn nữa thì suy cho cùng cũng vẫn chỉ là một con người bình thường.
Sự bền bỉ của Long Tuấn Hạo đã khiến cho trong lòng Cao Phong sinh ra tán thưởng. ít nhất là Long Tuấn Hạo này cũng mạnh hơn không dưới trăm lần so với cái tên Ngụy Minh Phi chỉ biết quần áo là lượt kia!
Mười lăm phút sau.
Long Tuấn Hạo sưng mặt sưng mũi, nhiều chỗ trên toàn thân cũng đã bị đập trúng, hiện lên vết xanh vết tím, nhưng mà anh ta vẫn như cũ trợn trừng hai mắt lên mà hộ: “Nữa, lại lần nữa.“
Nói xong lời này, hai con mắt hung dữ của Long Tuấn Hạo trợn trừng lên rồi bước tới chỗ Cao Phong.
Nhưng mà tốc độ lần này của Long Tuấn Hạo rất chậm, nhịp bước cũng có chút không vững, lảo đảo giống như một người đàn ông vạm vỡ uống say vậy, nghiêng ngả lại làc lư mà phóng người về phía Cao Phong.
Hơi thở của Cao Phong lúc này cũng cực kỳ không ổn định, đưa tay chặn ở trước ngực của Long Tuấn Hạo, hờ hững nói: “Cậu thua rồi!”
“Tôi, tôi không thua..” Hai cái răng cửa của Long Tuấn Hạo đã bị đánh rụng, khi nói chuyện gió cũng sẽ không ngừng lọt vào, nhưng mà anh ta vẫn trợn trừng con người lên như cũ mà hồ hào.
Cao Phong khẽ lắc đầu, một giây kế tiếp anh bỗng nhiên lùi về phía sau hai bước, sau đó đột nhiên phóng lên như bảo săn mồi, chỉ trong chớp mắt, đùi phải đã đưa ra, đạp một cú đá trúng vào ngực của Long Tuấn Hạo.
Mượn lực từ cú đá này, thân thể của Cao Phong bay lên trời, xoay tròn một góc ba trăm sáu mươi độ ở trên không trung, sau đó vút qua không gian mà rơi xuống, ép chặt đùi phải, tung ra sức lực giống như Thái Sơn đè đầu mà lao về phía đỉnh đầu của Long Tuấn Hạo.
Dựa vào sức mạnh vô cùng lớn trong lần ra đòn này của Cao Phong, nếu như đánh trúng đỉnh đầu của Long Tuấn Hạo, anh ta chắc chắn sẽ hôn mê ngay tại chỗ.