Mục lục
Rể quý rể hiền - Cao Phong - Kim Tuyết Mai (full) – Truyện tác giả: Nhật Đồng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 540

Vẻ mặt Cao Phong hờ hững, lúc nói câu này anh cũng không quay đầu lại mà kéo cửa đi ra ngoài. “Cậu! Cậu!” Kiều Thu Văn nghiến răng nghiên lợi, Cao Phong dám dùng cái thải đô này để nói chuyện với bài toán

Ba năm qua Cao Phong nhãn nhục chịu đựng, Kiểu Thu Vân đã sớm quen với một Cao Phong như thế, hôm nay Cao Phong bật lại như thế, sau khi bà ta kinh ngạc xong thì càng thêm phẫn nộ. “Mẹ làm gì đó? Mới sáng sớm đã ở đây gây chuyện rồi? Mẹ không muốn ở biệt thự nữa à?”

“Không có Cao Phong thì sao mẹ ở được?” Kim Ngọc Hải ở phía sau nhíu mày nói.

Kiều Thu Vân nghe vậy thì sửng sở, sau đó vẫn im lặng rồi hừ lạnh một tiếng, không hét lên với Cao Phong nữa. “Con bé này, mẹ đã nói với con rồi mà, nếu như biệt thự này là Cao Phong mượn được thì đến lúc đó chúng ta sẽ nghĩ cách chiếm cho bằng được!”

“Mẹ cũng không tin nếu chúng ta không đi, ai có thể đuổi chúng ta ra khỏi đây được!” Kiều Thu Vân cười ha ha. “Để mẹ ở cũng không tệ lắm nhỉ, nếu con không để thi Cao Phong lấy gì để trả nợ?” Kim Ngọc Hải khẽ nhíu mày. “Chuyện đó không liên quan đến mẹ: Dù sao thì từ hôm nay trở đi, biệt thự này chính là của chúng ta là được!” Giọng điệu Kiểu Thu Vân ngang ngược.

Kim Ngọc Hải liếc nhìn Kiều Thu Vân, lác đầu không nói gì. “Anh Phong”

Cao Phong đi xuống dưới lầu, Đường Thành Công đã đứng đợi từ lâu vội vàng chạy ra đón, trên gương mặt tràn ngập sự tôn kính.

Nhưng bên trong sự tôn kinh ấy vẫn có một chút xấu hồ, dù sao thì lần đầu tiên gặp Cao Phong cũng không vui vẻ đến vậy. “Làm phiền rồi!” Cao Phong nhẹ nhàng gật đầu. “Không phiền không phiền, có thể đích thân đến đón anh Phong là vinh hạnh của Thành Công tôi.”

“Vốn là tôi định mời chị Mộng Thanh đi chung, nhưng chị ấy bảo hôm nay có việc khác rồi… Đường Thành Công cười ha ha, cố ý nhắc tới Đường Mông Thanh xin làm quen với Cao Phong.

Cao Phong hờ hững gật đầu, anh có thể đoán được một chút suy nghĩ của Đường Mông Thanh.

Ban đầu tim Đường Thành Công còn có hơi thấp thỏm bắt an, nhưng sau khi nói chuyện với Cao Phong một lát thì phát hiện ra Cao Phong không nhắc một chữ nào về chuyện trước đây cả, lúc này anh ta mới yên lòng lại.

Qua hơn mười phút, Kim Tuyết Mai trong chiếc váy dài hở vai màu đen, bước từng bước đi ra từ hành lang.

Tóc dài tùy ý xóa trên vai, gương mặt được trang điểm tinh tế.

Dáng người Kim Tuyết Mai vốn đã rất đẹp rồi, bộ váy màu đen làm lộ ra sự gầy gò, khiến cơ thể cô trông càng thêm duyên dáng.

Chỗ cánh tay và lần váy đều được may bằng vải voan mở ảo.

Phối với một đôi giày cao gót tinh tế, càng làm nổi bật vẻ cao gầy của cô.

Thế nên lúc trước Kim Tuyết Mai được gọi là cô gái đẹp nhất thành phố Hà Nội, cũng không phải là không có lí do.

Lấy ánh mắt công từ phân minh, công bằng khách quan của Cao Phong để đánh giá thì dù có khắt khe đến mấy, anh cũng cho Kim Tuyết Mai ít nhất là chín diem rudi. “Anh Phong, cô Tuyết Mai thật sự rất xinh đẹp, mắt nhìn của anh tốt thật đấy.”

Đường Thành Công châm thành tán thường, chỉ một câu đã nịnh bợ được cả Cao Phong lần Kim Tuyết Mai,

Bất cứ ai khi nhìn thấy một cô gái xinh đẹp như Kim Tuyết Mai, cũng sẽ không thể kiềm chế được SỬ yêu thích ở trong lòng.

Nhưng Cao Phong lại khẽ nhíu mày, anh tiến lên một bước, vươn tay chỉnh lại quần áo của Kim Tuyết Mai lại một chút.

Vốn là chiếc váy dài lộ vai, bị Cao Phong kéo đến nỗi che lên đến tận cổ, làn da ở vai bị che kín mít, không thấy được gì cả. “Chỉ có thể để một mình anh nhìn thôi.” Ánh mắt Cao Phong tràn đầy bá đạo nhìn Kim Tuyết Mai.

Kim Tuyết Mai sững sở, sau đó bật cười một cái, nhẹ gật đầu tỏ vẻ nghe lời.

Sau đó, hai người lên xe, Đường Thành Công lái xe chở hai người đi đến nơi tổ chức tiệc rượu. “Anh Phong, bữa tiệc giao lưu giữa các doanh nghiệp trong thành phố Hà Nội này được tổ chức ở khách sạn quốc tế New Island, tới lúc đó sẽ có vô số doanh nghiệp ở thành phố Hà Nội tham dự.” Đường Thành Công vừa lái xe, vừa giải thích cho Cao Phong nghe. “Có thể tổ chức ở khách sạn quốc tế New Island ả thực lực của người tổ chức cũng không tệ làm.” Cao Phong lanh nhạt trả lời.

Đường Thành Công không ngừng gật đầu, trả lời: “Đúng vậy, dù sao đây cũng là bữa tiệc giao lưu giữa các doanh nghiệp của hội làm ăn Hà Nội, tất nhiên là phải bỏ thật nhiều tiền ra rồi.”

“Hội làm ăn Hà Nội?”Cao Phong nghe vậy thì hơi nhíu mày. “Đúng vậy, chính trị thì có hội chính trị, kinh doanh thì có hội làm ăn, thành phố Hà Nội chúng ta cũng có hội làm ăn đẩy, hơn nữa thực lực cũng không tầm thường đâu.” Thấy Cao Phong có chút nghi ngờ, Đường Thành Công vội vàng trả lời.

Kim Tuyết Mai cũng nhẹ gật đầu, đương nhiên cô cũng biết chuyện này. “Vậy vì sao trước giờ tôi chưa từng nghe nhắc toi?”

Thành phố Hà Nội còn có một pho tượng khổng lồ, cũng xem như là Cao Phong sơ sẩy rồi.

Xem ra hôm nay đến bữa tiệc này là một quyết định đúng đắn. “Hội làm ăn Hà Nội rất ít khi xuất hiện, ngày bình thường không xuất đầu lộ diện, chỉ đến khi gặp chuyện gì đó thì mới có thể triệu tập các thành viên trong hỏi lại một chỗ để thương lượng thôi. “Những thế lực của bọn họ thật sự không nhỏ, nghe nói đến cả dòng họ hùng mạnh như nhà họ Tường ở Hà Nội cũng muốn gia nhập hội làm ăn Hà Nội đó.” Đường Thành Công cẩn thận giải thích cho Cao Phong nghề, “Thì ra là như vậy.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK