Chương 810
Hai mắt Long Tuấn Hạo phủ đầy tơ máu, anh ta giơ cây gậy trong tay lên cao, đánh thẳng vào mặt Lương Minh Hiệp. Mấy chục người vây quanh Lương Minh Hiệp không ngừng đá đấm, lần nào ra tay cũng dùng hết sức lực, đồng thời mang theo lửa giận khôn nguôi. Oán hận của bọn họ đối với Lương Minh Hiệp đã đến cực hạn rồi.
Bọn họ hận không thể lột da Lương Minh Hiệp, uống máu sống, ăn thịt tươi của ông ta.
“Ha ha ha! Đánh chết tôi đi, nếu ông đây dám tới đây thì vốn đã không muốn sống nữa rồi!”
“Thằng nhãi Cao Phong đó cho rằng bản thân rất trâu bò à? Nó cho rằng nó có tay mắt phi thường à? Đến cả cấp dưới của nó mà nó cũng không biết là loại người gì nữa là, ha ha ha!”
“Giết tôi đi, tôi nhắm mắt, Cao Phong đã chết, tôi đã báo được thù rồi! Ha ha ha!”
Lương Minh Hiệp như bị điên vậy, lớn tiếng hô hào, giọng nói và biểu cảm của ông ta như đang rất sảng khoái.
“Nghĩ hay ghê! Ông muốn chết? Không đơn giản như vậy đâu!”
Lần nào Long Tuấn Hạo đánh cũng không đánh trúng chỗ hiểm của Lương Minh Hiệp, là muốn lại để ông ta nhận lấy vô vàn đau đớn.
Con chó Lương Minh Hiệp này, để ông ta chết sớm là ông ta lời rồi!
Cao Kim Thành run rẩy chạy sang một bên, thò tay muốn gọi điện thoại cho dòng họ bên kia.
Cả bàn tay của anh ta đều đang run rẩy không ngừng, muốn bấm điện thoại cũng rất khó.
“Bop!”
Đột nhiên lão Lâm Quân chạy tới, một tay hất văng điện thoại của Cao Kim Thành.
“Lão Lâm Quân, ông, tôi gọi cho cho dòng họ, cậu Phong có chuyện rồi, dùng cứu viện cấp S, dùng cứu viện cấp S…
Cao Kim Thành cũng giống như mất đi lý trí, giọng điệu run rẩy nói. Với tư cách là vệ sĩ thân cận của Cao Phong, nếu Cao
Phong đã chết thì bọn họ khó có thể thoát tội được, lấy cái chết để đền tội cũng không thể đền nổi.
Cho dù là lấy cái chết đền tội thì cũng không thể trả được ân tình lúc trước của ông cụ Cao, có lỗi với sự coi trọng của Cao Phong dành cho bọn họ.
“Tôi sẽ gọi điện thoại cho bệnh viện.”
“Cậu không được gọi cuộc điện thoại này!”
Lão Lâm Quân hơi siết chặt nắm đấm, cố gắng kìm nén tâm trạng của bản thân lại.
Nghe từng tiếng khóc xé nát tim phổi của Kim Tuyết Mai ở bên kia, trái tim lão Lâm Quân như bị dao cắt vậy.
“Lão Quân, vì sao, vì sao chứ, tôi không hiểu.” Cao Kim Thành cắn răng hỏi.
“Lương Minh Hiệp là người lúc trước cậu chủ Phong muốn đối phó, ông ta vốn là nên chết đi rồi! Cậu hiểu không!” Lão Lâm Quân cũng nghiến răng kèn kẹt nói.
“Tôi…” Đầu tiên là Cao Kim Thành sững sờ, sau đó là một ngọn lửa không tên trong nháy mắt bốc lên.
“Trong số các vệ sĩ nhà họ Cao, trong đó có một tên nội giản!” Hai mắt Cao Kim Thành đỏ rực, tức giận đến nổi thiếu chút nữa đã cắn nát môi.
Anh ta không muốn nghi ngờ những người anh em đã vào sinh ra tử với mình.
Nhưng Lương Minh Hiệp, người vốn được cho là đã bị giết chết bởi các vệ sĩ nhà họ Cao, hiện giờ lại xuất hiện ở nơi này, còn không biểu hiện rõ ràng cái gì nữa? “Điều tra thử xem, buổi tối ngày hôm đó, có những ai tham gia vào nhiệm vụ tiêu diệt nhà họ Lương!”
Lão Lâm Quân nói xong câu này liền quay đầu đi về phía Cao Phong bên kia. Lương Minh Hiệp vốn nên là một người chết, hôm nay lại xuất hiện ở đây, còn cho Cao Phong một đòn chí mạng.
Sự việc lần này hoàn toàn dấy lên một hồi chuông cảnh tỉnh cho lão Lâm Quân.
Hoặc là, chính vệ sĩ nhà họ Cao phản bội, làm trái lại mệnh lệnh của Cao Phong.
Hoặc là, những vệ sĩ nhà họ Cao nhận sự điều khiển của người nhà họ Cao, vậy rõ ràng đây chính là thời khắc làm rõ chân tướng với nhà họ Cao.
Càng đáng sợ hơn chính là cả hai tình huống trên gộp lại.
Nếu là như thế thì chuyện này chỉ mới là bắt đầu mà thôi.
Nếu người nhà họ Cao đã quyết định ra tay với Cao Phong thì chắc chắn phía sau còn rất nhiều thủ đoạn đang chờ anh.
Dưới tình huống như vậy, dám để Cao Phong bị thương nặng trở về nhà họ Cao thì đó quả thật chính là đi chịu chết!
Cho nên, lão Lâm Quân tuyệt đối sẽ không làm như thế.
“Cao Phong, Cao Phong, anh mau tỉnh lại, anh không thể bỏ lại em, anh đã nói sẽ làm một anh hùng có một không ai cho riêng em. Anh đã nói những lời như thế, sao anh có thể nuốt lời được chứ, sao anh có thể.”