Chương 2508
“Mặc khác, tôi cho cô biết, cho dù không có nhà họ Phạm của cô thì một trăm nghìn binh sĩ Phong Hạo của tôi cũng có thể giương cao lá cờ!”
“Còn nhà họ Cao ở thành phố Đà nẵng, tôi nhất định sẽ xử lý! Người nào dám chống lại, tôi sẽ giết luôn người đó!”
“Nhà họ Phạm chống đối, tôi hủy diệt luôn nhà họ Phạm! Nhà họ Diệp dám chặn, tôi săn bằng cả nhà họ Diệp luôn!”
Mấy câu nói này gây chấn động lòng người.
Dư âm vẫn còn văng vẳng bên tai, lan ra khắp biệt thự, vang mãi không thôi.
Giống như đất nứt sấm rền, gây rung động màng nhĩ và tinh thần của tất cả mọi người.
Nhìn ra khắp toàn đất nước Việt Nam này, ai có gan nói ra mấy lời này chứ?
Kể cả nhà họ Diệp mà anh cũng ngang nhiên lớn tiếng muốn san bằng?
Đổi lại là người khác thì chắc chỉ là một câu khoác loác mà thôi.
Thế nhưng với một người sở hữu hơn một trăm nghìn binh sĩ như Cao Phong thì ai dám hoài nghi?
Phạm Thanh Nhiên sững sờ.
Nhưng Kim Tuyết Mai lại vô cùng cảm động, cũng rất lo lắng.
Ba người Kim Vũ Kiên cũng bị mấy lời hùng hồn của Cao Phong đả động sâu sắc.
Cho dù chống lại cả thiên hạ, tôi cũng sẽ không bỏ mặc vợ con, người chung thủy không hài lòng đến nhường nào đây chứ?
“Cao Phong, anh, anh!” Phạm Thanh Nhiên há mồm, kinh ngạc không thôi.
“cô nói với Phạm an Quốc, năm mươi nghìn binh sĩ của tôi sẽ nhập cảnh đúng như thời gian đã định.”
“Nếu cho qua thì không có vấn đề gì, còn không cho thì tôi sẽ đánh ra một con đường để đi, cô cứ nhớ những lời Cao Phong tôi nói để xem một trăm nghìn binh sĩ Phong Hạo, có thể liều cả tính mạng để làm được không!” Cao Phong hừ lạnh một tiếng, khí thế hiên ngang lẫm liệt.
“Cao Phong, anh muốn làm phản hả?” Phạm Thanh Nhiên hét lên một câu.
“Phản thật thì làm sao?”
Cao Phong nói ra câu này khiến trái tim mọi người rung động lần thứ hai.
Giống như quả tạ nặng nghìn cân rơi mạnh xuống, đè lên trái tim mỗi người.
Trên người anh tỏa ra uy thế mạnh mẽ, giống như cả ngọn núi Thái Sơn đè ép xuống vậy, khiến cho tất cả mọi đều thấy khó thở.
Tạo phản!
Thì có làm sao?
Anh hùng tức giận vì hồng nhan, nhuốm máu thiên hạ thì thế nào?
Năm chữ này khiến Phạm Thanh Nhiên chịu đả kích rất lớn, thương tích đầy mình.
Cũng không thể nói ra thêm được chữ nào nữa.
Cô ta thất bại rồi!
Trước khi lên núi Bồng Sơn, cô ta đã quyết định được ăn cả ngã về không, bây giờ lại trở thành trò cười.
Nhưng cô ta không cam tâm!
Cô ta không cam tâm thua Kim Tuyết Mai, không cam tâm người đàn ông mà Phạm Thanh Nhiên để ý lại đối xử với cô ta như thế!
Cao Phong không do dự chút nào giáng cho cô ta một bạt tai, càng khiến Phạm Thanh Nhiên tức giận!
“Cao Phong, anh được lắm, anh có dám nói câu này trước mặt cha em không hả? anh dám không?” Phạm Thanh Nhiên nghiến răng nghiến lợi nói.
Sau đó, không chờ Cao Phong trả lời, Phạm Thanh Nhiên trực tiếp cầm điện thoại di động lên gọi cho phạm an Quốc.
“Anh dám không! Anh mà dám thì nói luôn đi!” Phạm Thanh Nhiên tiến lên trước một bước, giơ điện thoại lên trước mặt Cao Phong.
Cô ta không tin Cao Phong chỉ vì một người phụ nữ thuộc dòng họ đẳng cấp hàng thứ ba mà có thể từ bỏ cả vùng đất tươi đẹp trước mắt!
Cao Phong cười lạnh, cầm lấy điện thoại, đặt luôn lên bên tai.
“Alo, Thanh Nhiên hả?” Giọng phạm An Quốc vang lên.
“Tôi là Cao Phong.” Giọng Cao Phong thì trầm thấp.
“Cao Phong sao? Hai người đang ở cùng nhau? Ha ha, được, vậy hai đứa cứ chơi tiếp đi.” Lúc đầu Phạm An Quốc hơi sửng sốt nhưng rồi lại cực kỳ vui vẻ.
Nhưng Cao Phong lại cười lạnh, lớn giọng: “Phạm An Quốc, ông nghe kỹ cho tôi.”
“Cái gì cơ?” Trong nháy mắt Phạm An Quốc ngây cả người.