Chương 1831
Nhưng mà Cao Phong lắc đầu một cái.
“Ba trăm năm mươi triệu không phải là tiền à? Nếu anh ta không cần số tiền này thì tôi cần!” Cao Phong nói rất có lý.
Khổng Duệ Chí gãi đầu một cái nói, đúng là ông ta không hiểu được suy nghĩ của Cao Phong, nên ông ta không nhịn được hỏi: “Cậu Phong, bằng tài sản của cậu bây giờ thì trung mỗi phút đều có rất nhiều tiền chảy vào, cậu còn quan tâm đên ba trăm năm mươi triệu này à?”
Bây giờ khối tập đoàn Đế Phong đã có chi nhánh ở khắp nơi, nó xuất hiện ở hơn trăm thành phố rồi.
Chỉ riêng một sản nghiệp đó đã thu về cho Cao Phong rất nhiều tiền?
Không phóng đại khi nói, sau khi Cao Phong ngủ dậy thì giá trị con người của nah lại tăng thêm mấy triệu tỷ.
Làm sao có thể quan tâm đến số tiền nhỏ bé này được, ba trăm năm mươi triệu của số giác này?
“Tại sao tôi lại không quan tâm? Con gái tôi sắp ra đời rồi. Tôi còn phải kiếm tiền để mua sữa bột cho con gái tôi nữa?”
“Tã tự nhiên, xe đẩy, quần áo trẻ em…, mấy thứ đó không cần tiền à?” Cao Phong nghiêm túc nói, bây giờ anh mới giống một người đàn ông của gia đình này.
Khổng Duệ Chí lập tức xấu hổ, khóe miệng ông ta giật giật nói: “Vâng vâng vâng, cậu nói đúng, cậu nói cái gì cũng đúng!”
“Nhưng mà ông Khổng tôi đây đảm bảo với cậu, khi nào công chúa nhỏ nhà cậu phong ra đời thì tôi sẽ lo phần sữa bột cho! Đặc biệt sẽ mở cho công chúa nhỏ này một nhà máy sữa!”
Khổng Duệ Chí vỗ ngực cam doan làm cho Cao Phong rở khóc dở cười.
Nhắc tới bé cưng chưa chào đời của mình thì trong lòng Cao Phong lại cảm thấy ấm ấp.
Anh rát mong đợi, sinh mạng nhỏ bé đó ra đời.
“Tốt nhất là sinh ra một cô con gái…” Cao Phong nói nhỏ: “Nếu sinh ra con trai…thì khi nhóc con ba tuổi chắc chắn sẽ bị bọn Hạo Hiên dẫn vào câu lạc bộ, năm tuổi thì dẫn vào sòng bạc? Mấy người Hạo Hiên và Anh Trạch đó chắc chắn sẽ không có chơi trò gì có ích cả, mong bọn họ đừng làm hỏng con trai tôi…”
Khổng Duệ Chí nghe thấy vậy thì lại cảm thấy xấu hổ, nhưng mà trong lòng ông cũng rất mong chờ.
Chờ đến khi bé con của Cao Phong ra đời sẽ có rất nhiều người yêu thương cô bé.
Không có gì đặc biệt, đơn giản là cô bé là đời sau của Cao Phong mà thôi.
“Được rồi, vì tiền sữa bột của cô chủ nhỏ tôi sẽ tìm cách cầm khối ngọc kia về về!” Khổng Duệ Chí vỗ ngực lần nữa nói.
Cao Pho ng gật đùa một cái, sau đó anh thu hồi suy nghĩ nhìn về phía đài cắt đá.
Khối ngọc kia đã bị Thương Tuấn Hồng vứt bỏ thì anh có thể nhận nó.
Ngọc thương tồn tại dưới một dạng chất duy nhất, có nghĩa là nếu trong một khối nguyên thạch đã có một vùng ngọc bích xuất hiện vậy thì sẽ không xuất hiện khối ngọc thứ hai trên đó nữa.
Nhưng có rất nhiều việc xảy ra bất ngờ, khi đặt cược ở đây không phải làm heo một bài toán, câu trả lời của nó sẽ không giống nhau.
Hơn nữa từng món đồ thì nó sẽ có giá trị khác nhau trong mắt từng người một.
Trên sân cắt đá, sau khi cắt hết bảy khối nguyên thạch thì Thương Tuấn Hồng im lặng suy nghĩ.
Trong tay anh ta chỉ còn một khối nguyên thạch cuối cùng, Hơn nữa khói nguyên thạch cuối cùng này lại có vẻ ngoài xấu hơn những cái trước.
Cuối cùng là anh ta lên cắt, hay là giữ lại đi mua tiếp một ít đá nữa rồi về cắt tiếp để lấy lại mặt mũi?
Bây giờ Thương Tuấn Hồng hơi do dự.
Đối với anh ta mà nó thì cuộc đổ thạch này rất quan trọng thứ quan trọng nhất chính là mặt mũi của nah ta!
“Cậu Hồng, cắt đi! Tuy là cái vừa nãy chỉ là rác rưởi nhưng nó cũng là một điều tốt!” Lê Tiểu Quyền lại bắt đầu phát biểu linh tinh.