Chương 457
Nhân viên quản lý tài khoản đứng đó một lúc, sau đó trực tiếp bước đến quầy, hỏi: “Thẻ này thật sự có thể sử dụng được sao? Bên trong đó có bao nhiêu tiền?”
“Quản lý Lý, hai mươi tỷ đã tiến hành rút thành công rồi, chúng tôi đang xử lý yêu cầu cho cậu Cao.” – Nhân viên nghiệp vụ bận rộn đáp.
Mọi người lại bàng hoàng tiếp, hai mươi tỷ lấy liền một lúc sao?
“Bên trong rốt cuộc có bao nhiêu tiền?” – Người quản lý nghiến răng hỏi.
Ông ta muốn biết, vừa rồi mình đã đắc tội với ai, thân phận là cái dạng gì rồi?
“Con số quả thực rất lớn, chúng tôi không có quyền kiểm tra ở đây! Phải được cấp phép quyền hạn rất cao thì mới có thể kiểm tra số dư” – Nhân viên nhìn vào máy tính, uể oải trả lời.
Đây là lần đầu tiên cô gặp trường hợp như vậy trong suốt bốn năm làm việc.
Cả ngân hàng đều im lặng trong giây lát.
Trong phòng làm việc, Triệu Tùng Đào tự tay pha loại trà ngon thượng hạng cho Cao Phong, cả phòng làm việc đều tràn ngập hương thơm.
“Giám đốc không cần khách sáo như vậy.” – Cao Phong xua tay.
“Cậu Cao, tôi không khách sáo với anh, anh cũng đừng khách khí lại với tôi, tôi cũng vừa lớn hơn cậu hai tuổi, hay là gọi cậu một tiếng em trai, như vậy được không?” – Triệu Tùng Đào thuận lợi dựng cột leo lên, bắt đầu cùng Cao Phong lôi kéo xây dựng quan hệ.
Khóe miệng Cao Phong hiện lên một chút suy ngẫm, rồi gật đầu không từ chối.
“Haha, tốt lắm! Phong à, hôm nay anh sẽ dùng trà thay rượu, cùng uống một ly với em!” – Triệu Tùng Đào thoải mái mỉm cười.
Sau đó, ông ta đưa cho Cao Phong một tờ danh thiếp cá nhân khác, nói rằng bất cứ khi nào cần, anh có thể tìm đến Triệu Tùng Đào.
Mặc dù Triệu Tùng Đào biết rằng, dựa vào khả năng sở hữu Thẻ đen Kim cương Tối cao của Cao Phong, mọi thứ Cao Phong muốn làm, đều có thể làm rất dễ dàng.
Nhưng ông ta cũng phải tỏ rõ thái độ, cũng dùng thủ đoạn lôi kéo, lập quan hệ!
“Anh Triệu khách khí rồi.” – Cao Phong đặt tách trà xuống, nhẹ giọng đáp.
Triệu Tùng Đào đối với mình khách sáo như vậy, lại còn có nhã ý mời mình đến đây, hẳn là có chuyện muốn nói riêng với mình.
Trong xã hội này, ai là người không muốn kiếm lợi ích về cho chính mình chứ? Cao Phong có thể thấy rõ ràng.
Quả nhiên, sau khi lập mối quan hệ với Cao Phong xong, bộ dáng giám đốc Triệu do dự một chút, tựa hồ không nói nên lời.
“Anh Triệu có chuyện gì, đừng ngại, nói ra đi.” – Cao Phong cười nhạt nhấp một ngụm trà.
“À, là như vầy, em có thể, em có thể lấy ra một phần tài sản của mình, cất vào ngân hàng của chúng tôi được không?”
“Về mặt lãi suất em yên tâm, anh hoàn toàn có thể làm em vừa lòng.” – Bất kể là Cao Phong có cần đến lãi suất hay không, Triệu Tùng Đào vẫn phải bày tỏ lòng thành của mình.
Sau đó, Cao Phong mới biết rằng Triệu Tùng Đào đã thực hiện kế hoạch này.
Cao Phong, người có thẻ đen tối cao trên toàn cầu, có thể rút tiền từ Ngân hàng Sài Gòn, nhưng Ngân hàng Sài Gòn lại không thể sử dụng tiền của Cao Phong.
Số tiền này không thuộc về Ngân hàng Sài Gòn, nên ngân hàng này của Triệu Tùng Đào cũng chỉ tương đương với một trạm trung chuyển thôi.
Mà nếu Cao Phong lấy ra một phần tài sản, gửi vào Ngân hàng Sài Gòn, thì số tiền đó sẽ thuộc về Ngân hàng Sài Gòn và họ có thể sử dụng bất cứ lúc nào.
“Vậy..” – Cao Phong đáp.