Chương 1946
Xem ra làm sao để có thể đối phó được với Cuồng Ngưu, mười phần thì Cao Phong nắm chắc được năm phần.
“Cuồng Ngưu… Cuồng Ngưu, tôi nhớ rõ anh ta là ai!” ông Ngô lẩm bẩm nói hai tiếng, bỗng nhiên ngẩng đầu lên, trong mắt hiện lên đầy sự kinh ngạc.
Ông không ngờ tới rằng, Cao Phong như vậy mà lại trêu chọc đến một cao thủ rất có tiếng ở nước ngoài.
“Là ai vậy? Có phải rất nổi tiếng không? Phạm Thanh Nhiên hướng mắt nhìn phía trước hỏi.
“Còn hơn cả nổi tiếng! Nói đơn giản ra thì là cực kỳ nổi tiếng!”
Thực lực của hắn cực kỳ khủng bố, sức mạnh cũng thuộc hạng phi thường hung hãn, cơ bắp săn chắc đến nỗi đạt đến mức độ mà người bình thường không thể tưởng tượng nổi.
“Nghe nói rằng tỷ lệ mỡ trong cơ thể anh ta là ba phần trăm, ngoại trừ xương cốt ra toàn thân anh ta từng bộ phận đều là cơ bắp vô cùng rắn chắc.
Ông Ngô một bên giới thiệu cho Phạm Thanh Nhiên về sức mạnh của Cuồng Ngưu vô cùng cường tráng, hùng bạo, một bên thì kể về chiến tích huy hoàng Cuồng Ngưu.
Dù cho tính cách của Phạm Thanh Nhiên có kiêu ngạo, tự cao đến đâu đi chăng nữa nghe xong ông Ngô kể cũng không thể nói lên lời.
Thậm chí ở trong lòng đột nhiên có chút gì đó hơi lo lắng.
“Ông Ngô, ông đấu với anh ta thì có thể nắm chắc bao nhiêu phần thắng?” Phạm Thanh Nhiên quay đầu lại hỏi, ánh mắt có chút gì đó vô cùng cấp bách.
Ông Ngô thì trong lòng cẩn thận cân nhắc một chút, sau đó nói: “Tôi chưa từng đánh với anh ta một trận nào, cho nên rất là khó nói, nhưng có một chuyện mà Cuồng Ngưu có thể làm được, nhưng tôi thì lại không.”
Cuồng Ngưu có thể sử dụng hai tay xé tan xác một con bò rừng châu Phi thành nhiều mảnh, đây chính là chuyện mà ông Ngô không làm được.
Phạm Thanh Nhiên chậm rãi gật đầu, xem ra, sức chiến đấu của ông Ngô còn chưa chắc có thể đánh thắng được Cuồng Ngưu.
Mà ông Ngô trước đó đã từng nói rằng, thực lực của Cao phong vẫn thấp hơn ông ấy sáu bậc.
Điều ấy chẳng phải có nghĩa rằng nếu như Cao Phong mà đối đầu với Cuồng Ngưu nhất định sẽ rơi vào một cái cục diện vô cùng thảm bại?
Thậm chí, có thể còn sống hay không là đều rất khó nói lúc này.
“Làm sao bây giờ? Có thể gọi người đến hỗ trợ không?” Trên mặt Phạm Thanh Nhiên biểu lộ ra vẻ mặt lo lắng hiếm khi thấy.
“Cô chủ à, không thể được đâu, có một số việc chúng ta chỉ có thể nên biết thôi, tuyệt đối không thể tùy ý xen vào được.”
“Cứ xem trước một chút xem như thế nào đã rồi hẵng tính sau.” Ông Ngô vội vàng ngăn cản cô lại.
Gia thế nhà họ Phạm quyền cao chức rộng, lai lịch lại quá nổi tiếng, vì vậy cho nên nhất định không thể tùy ý nhúng tay, can thiệp vào chuyện của những thế lực khác.
Phạm Thanh Nhiên bỗng nhiên dừng lại suy nghĩ chừng hai giây, cô cũng là tự cảm thấy mình đang khẩn trương thái quá, hít thở một hơi thật dài rồi không nói thêm gì nữa.
Chỉ là một Cao Vũ thôi mà sao có thể có đủ tư cách để Phạm Thanh nhiên quan tâm nhiều như thế?
Trong con ngõ nhỏ, Cao Phong cùng Cuồng Ngưu đã đang giao chiến với nhau.
Mà Cao Phong lúc này lại đang chịu đựng sự áp lực cực kì lớn chưa từng có.
Dù cho là ngay cả khi đối mặt chiến đấu với Mạc Nhiên Thần ở đại hội chiến binh Biển Đông cũng không thể khiến Cao Phong cảm thấy căng thẳng như ngay lúc này.
Đúng là Cuồng Ngưu người cũng như tên, phong cách chiến đấu cực kỳ điên cuồng, anh ta giống như một con bò điên đang trong võ trường đấu bò, không có một cú đấm hay một cú đá nào hết cứ thế mà xông lên.
Chiều cao của Cao Phong cũng không phải là thấp, nhưng mà trước một con bò điên cao tới một mét chín như Cuồng Ngưu dáng người anh liền có vẻ hơi thấp bé.
Vốn dĩ là thấp hơn hắn ta hẳn một cái đầu lại còn thêm Cuồng Ngưu kia điên cuồng tấn công với tốc độ như vũ bão và sức mạnh bá đạo, khiến cho Cao Phong có chút hơi luống cuống tay chân.