Chương 2321
Cho dù lúc trước có người bất bình, nhưng hiện tại rất nhiều người tràn đầy hy vọng đối với Cao Phong, cũng không dám nói lời nào.
Khổng Duệ Chí khó có thể tưởng tượng rằng Cao Phong chỉ gặp mặt họ một lần có thể giải quyết sự hỗn loạn ở khu thương mại Kiên Thành.
Vậy mà Cao Phong trong lòng bọn họ đã đạt tới mức độ tin tưởng cao như vậy!
Sức hút nhân cách của một người có thể thực sự mạnh mẽ đến vậy sao?
Tâm trạng Khổng Duệ Chí vô cùng phức tạp, người khác có thể không làm được, nhưng Cao Phong làm được!
Anh đã có thể chinh phục thành phố Hà Nội trong ba tháng và thị trấn Biển Đông trong vòng một tháng và bây giờ anh chỉ dùng một thời gian ngắn đã trở nên vô cùng nổi tiếng ở thủ đô…
Anh, có năng lực này!
Mặt Cao Phong không chút thay đổi, vẫn chắp tay ở phía sau, chậm rãi tiến lên từng bước trong vô số ánh mắt hưng phấn.
Như một cây thông vững chãi hiên ngang kiêu hãnh trên vách núi cheo leo, mặc cho bão táp mưa xa thì anh vẫn sừng sững như lúc đầu.
Khí thế vô cùng mạnh mẽ.
Anh giống như thanh bảo kiếm được che giấu bao nhiêu năm cuối cùng cũng đã ra khỏi bao kiếm, lộ ra phong quang vô hạn, đập tan mọi chướng ngại vật!
Vương Ngọc Hoa nhìn thấy cảnh này đều trợn tròn mắt, tim đập nhanh hơn, đầu óc ong ong.
“Anh ta, anh ta thật sự là Cao Vũ, động tác này, ánh mắt cùng thần thái này, ngay cả giọng nói đều không thể sai.” Trần Tùng Sơn lẩm bẩm nói.
“Trước kia, chúng ta mang theo thành kiến đối xử với Cao Phong cho nên hoàn toàn không nghĩ tới Cao Vũ. Bây giờ nghĩ lại giọng nói của anh ta ngày đó thật sự là giống giọng của Cao Phong!”
Vương Ngọc Hoa và Phùng Phương Huyền lúc này vừa kinh hoàng vừa hối hận.
Cuối cùng thì họ cũng đã hiểu câu nói kia của Trần Ngọc Tâm, Cao Phong thật sự không muốn đến nhà họ bọn.
Làm thế nào mà người có thân phận cao quý như Cao Phong lại có thể thích đến nơi ở tồi tàn của bọn họ chứ?
“Cậu Vũ, cậu Vũ…”
Những tiếng chào hỏi vang lên liên tục dường như muốn nhấn chìm Cao Phong.
Vô số người thuê ở hai bên đường chào đón Cao Phong.
Những người thuê ở dãy phố liền kề bên cạnh sau khi nghe tin cũng vội vã chạy đến.
Mọi người đều trợn tròn mắt khi nhìn người đàn ông luôn được mong đợi này, trong lòng họ lại nhen nhóm lên tia hy vọng.
Sự căng thẳng khi đối mặt với các nhân viên trong các bộ phận ban ngành đó cũng biến mất ngay lập tức.
Cao Phong là tâm phúc của họ, cũng là linh hồn trong trái tim họ và thậm chí cả niềm tin của họ.
Có anh ở đây thì mọi vấn đề đều không thành vấn đề.
Bầu trời tươi sáng, ánh mặt trời chói chang.
Nhưng vào lúc này, dường như ngay cả ánh mặt trời rực rỡ cũng bị ánh sáng của Cao Phong đè nén.
“Tôi chưa bao giờ hy vọng trở thành người phụ nữ của anh ấy. Tôi chỉ muốn trở thành một người bạn bình thường với anh ấy là đủ để khiến tôi thỏa mãn rồi.” Trần Ngọc Tâm thì thầm với chính mình.
Lúc này, Cao Phong rõ ràng đang đi trên phố, cùng độ cao với mọi người.
Nhưng lại tạo cho người ta cảm giác ai cũng phải ngước nhìn anh.
“Anh Phong đến rồi! Trật tự của khu thương mại Kiên Thành cũng được đảm bảo rồi.”
Lê Tiểu Quyền hét lên, ngay lập tức đưa hàng trăm người đến đó.
“Người thuê ở khu thương mại phía bắc Kiến Thành đã có mặt!”
“Người thuê ở phía nam của khu thương mại Kiên Thành đã có mặt!”
“Người thuê ở khu phía tây khu thương mại Kiên Thành đã có mặt!”
Cùng lúc đó, Thương Hồng Thành, Lê Đức Minh và Lâm Đông, mỗi người đều dẫn theo nhóm người thuê nhà của khu vực mà họ quản lý lần lượt đến đây.
Tất cả người thuê trong khu thương mại Kiên Thành có thể dễ dàng vượt quá 1.000, ngay cả khi không đến 2.000 thì họ cũng phải khoảng 1.500.
1500 cửa hàng, cửa hàng nào cũng có hơn mười nhân viên, số người có lẽ là mấy chục ngàn người!
Lúc này tất cả đều tụ tập trên con phố này, chặn đường tắc nghẽn, người vô cùng đông đúc, nối tiếp nhau chen chúc.