Chương 4173
“Bốp!”
Cao Phong tức giận đá một nhát, trực tiếp khiến Morgan lần nữa bị lùi về sau, va vào cái ghế đằng sau bàn làm việc.
“Fuck! Fuck!”
Morgan nổi lên lửa giận, nháy mắt mất đi lí trí, ông ta kéo phắt ngăn tủ ra, giây sau đã móc ra được một cây súng.
“Lạch cạch!”
Đạn đã lên nòng, lập tức nhắm thẳng vào Cao Phong.
“Ông muốn làm cái gì? Bỏ xuống!”
Rickel kinh ngạc đến thất sắc, vội vàng hét to một câu.
Lý Khải Kiệt cũng hơi nhíu mày lại, rồi hời hợt nói: “Tôi cùng danh nghĩa của tập đoàn Hà Đô cam đoan, nếu ông dám nổ súng, ông chắc chắn sẽ hối hận.”
“Ha ha, Lý Khải Kiệt, mày quá ngây thơ rồi!”
“Tao nói cho mày biết, Rickel sợ mày, đó là bởi vì tay của chúng mày có thể thọc vào tầng quản lý bên trên.”
“Nhưng tao lại không phải người thuộc tầng quản lý, tại sao tao phải sợ mày?”
Trong mắt Morgan lóe lên sự phẫn nộ, cười lạnh liên tiếp.
“Shit! Ông đang nói vớ vẩn gì thế?”
“Morgan, ông muốn chết cũng đừng liên lụy đến tôi!”
Rickel vô cùng tức giận, trực tiếp bảo người nhấc vũ khí trong tay lên.
“Hừ! Lý Khải Kiệt, mày là thương nhân, tao cũng là thương nhân, việc gì tao phải sợ mày chứ?”
“Tao cho mày mặt mũi, thì tốt nhất mày nên biết cái gì là mặt mũi.”
“Cho dù mày có sự nghiệp tập đoàn Hà Đô vĩ đại, có tài lực hùng hậu, nhưng như thế thì đã làm sao? Mày có thể làm gì được tao?”
Morgan càng nói càng không ngừng cười lạnh, thậm chí còn mang theo chút vẻ kiêu ngạo.
“Xem ra, ông đây là khiến tôi không thể không làm như vậy mà!”
Lý Khải Kiệt cười nhạt, khẽ vẫy tay với nữ trợ lý.
Nữ trợ lý lập tức rút điện thoại ra, gửi đi vài tin nhắn.
“Mày làm cái gì?”
Morgan khẽ nhíu mày, trong lòng bỗng sinh ra một dự cảm không lành.
Lý Khải Kiệt cũng không nói chuyện, cứ vậy mà yên lặng chờ đợi.
Không đến hai phút sau, tài vụ của tập đoàn Vitino nhanh chóng tiến vào bên trong.
“Chủ tịch Morgan, đại cổ đông thứ hai của công ty chúng ta đã trở thành anh Jason rồi.”
Một câu nói này của tài vụ, khiến Morgan nhíu chặt mày lần nữa.
Động tác của Lý Khải Kiệt nhanh đến như vậy?
Thời gian ngắn ngủi như vậy đã thu được cổ phiếu vào trong tay rồi?
Hay là nói, Lý Khải Kiệt sớm đã có sự chuẩn bị?
“Thế thì đã làm sao? Tao vẫn nắm giữ nhiều cổ phần nhất.”
Sau khi nhíu mày, Morgan cười lạnh một tiếng.
Nếu đây là thủ đoạn của Lý Khải Kiệt, vậy thì không khỏi có chút ấu trĩ rồi đấy.
Mà Lý Khải Kiệt lại chỉ cười ẩn ý, rồi liếc Rickel một cái.
Rickel tiếp xúc với ánh mắt của Lý Khải Kiệt, cả người lập tức như bị điện giật.
Vốn dĩ ông ta không muốn thừa nhận, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt ẩn ý sâu xa của Lý Khải Kiệt, vậy thì chứng minh rằng chắc chắn Lý Khải Kiệt đã biết được tất cả mọi chuyện rồi!
“30% cổ phiếu của tôi sẽ chuyển giao vô điều kiện lại cho chú Jason!”
Rickel do dự vẻn vẹn không đến ba giây, đã lập tức sải bước lên trước nói.
Một câu nói thốt ra, sắc mặt Morgan bỗng chốc trắng bệch, sau đó giống như bị rút hết sức lực, chầm chậm ngồi lên trên ghế.
Ông ta vốn đang nắm giữ 75% cổ phần tập đoàn Vitino, tuyệt đối xứng đáng là một đại cổ đông.
Nhưng mà, vì để lên tinh thần cho Rickel, cho nên ông ta đã nhịn đau chuyển 30% cho Rickel.
Sự việc này không nhiều người biết đến, người ngoài giới vẫn tưởng rằng ông ta còn đang giữ 75%.
Mà trên thực tế, bây giờ ông ta chỉ đang nắm giữ vẻn vẹn 45% cổ phiếu thôi!