Mục lục
Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng - Diệp Hy Nguyệt - Lục Lãnh Phong (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 992

Đôi mắt trầm đen băng giá của anh dưới ánh đèn lướt qua một tia lạnh lùng: “Em là người được ông nội chọn sẵn, không có ‘nếu’ nào ở đây cả.”

“Thì giả dụ thôi mà.” Cô trề môi.

“Trước đây anh vừa ý Hy Mộng Lan nhiều hơn là em nữa.”

Những người phụ nữ như Hy Mộng Lan nhiều vô kể, nhưng cô lại là người là duy nhất trên đời này.

Anh cảm thấy mình thật may mắn, người kết hôn với anh là cô, chứ không phải là Hy Mộng Lan.

“Người phụ nữ ngốc nghếch này, anh không thể thay đổi được quá khứ. Nhưng anh có thể cho em hiện tại và tương lai.”

Cô nhún nhún vai và nói với giọng điệu nhẹ nhàng: “Em cũng không dám trông cậy vào anh điều gì cả. Em chỉ mong có thể yên bình sống qua ngày là được rồi.”

Từ trước đến nay, cô chưa bao giờ dám đặt quá nhiều hy vọng vào anh.

Bởi vì hy vọng càng lớn thì lại thất vọng càng nhiều.

Hơn nữa, cô còn là người không hợp với sự hy vọng. Mỗi khi trong lòng cô nổi lên một ngọn lửa hy vọng nào đó thì đều sẽ bị một cơn bão vô tình tàn phá đến không còn cái gì.

Sắc mặt lúc này của Lục Lãnh Phong có chút lạnh lùng. Từ trước đến nay, cho dù là ai, cô cũng không dành ra quá nhiều tình cảm, nếu vậy thì làm sao cô có thể đối xử toàn toàn tâm toàn ý với anh giống như Thời Thạch, hay là giống như Hứa Nhã Thanh được chứ?

Một hạt bụi nhỏ chợt bay vào trong mắt Lục Lãnh Phong.

Theo anh nghĩ, cô không có mong đợi là bởi vì cô không quan tâm. Nếu một người phụ nữ thực sự quan tâm đến chồng của mình thì cô ấy chắc chắn sẽ càng ngày càng yêu chồng của mình nhiều hơn.

Nhưng làm sao anh có thể đổ lỗi cho cô được chứ? Tất cả đều là lỗi của anh.

Chính anh là người đã cho kẻ khác có cơ hội để thành công cướp mất trái tim của cô.

“Điều quan trọng nhất bây giờ là em hãy cố gắng dưỡng thai cho thật tốt rồi sinh đứa bé một cách thật bình an.”

Đứa trẻ này đến thật đúng lúc.

Nếu như không phải là cô đã mang thai thì cô nhất định sẽ trở về bên cạnh Hứa Nhã Thanh kia. Một nhà ba người bọn họ sẽ được đoàn tụ. Và cô chắc chắn sẽ không chấp nhận sự sắp xếp của số mệnh như vậy.

Cô giơ tay lên và vuốt ve cái bụng đã hơi nhô lên của mình. Đứa bé này giống như một sợi dây xích của số mệnh vậy. Sợi dây này đã trói buộc cô bên cạnh Lục Lãnh Phong một cách vững vàng.

Chỉ cần cô sinh ra đứa bé là cô chắc chắn sẽ không có cách nào để rời đi trong sự thoải mái.

Mặc dù Lục Lãnh Phong thật sự là kẻ thù của cô. Mặc dù trong lòng cô vẫn tràn đầy oán hận, nhưng cô cũng chỉ có thể nhượng bộ vì lợi ích chung mà ở lại bên cạnh anh.

Nghĩ đến đây, cô lại cảm thấy buồn bã mà nhắm mắt lại và vùi mặt vào gối: “Muộn rồi, đi ngủ thôi.”

Tối nay, cô lại mơ một lần nữa.

Nhưng không phải giấc mơ trước đó, mà đơn thuần là một cơn ác mộng.

Cô mơ thấy Lục Lãnh Phong đang lái một chiếc xe thể thao với tốc độ rất nhanh. Lúc đó, cô cũng đang ngồi trong xe, bên cạnh anh mà chỉ có thể nhìn anh hung hăng đụng phải Thời Thạch và đụng vào Hoa Phi.

Ngay sau đó, bọn họ bị văng ra và rơi xuống ở vị trí rất xa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK