Mục lục
Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng - Diệp Hy Nguyệt - Lục Lãnh Phong (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1479

“Anh sẽ để mặc bọn họ oan uổng em sao? Người phạm tội là Hy Nguyệt, là cô ta muốn tổn thương đứa con của Kiều An.”

“Thanh giả tự thanh, chỉ cần không có làm, ai cũng oan uổng không được, đã có làm thật, cũng giải vây không được.” Lục Vinh Hàn trầm giọng nói, đây là một câu nhưng hai nghĩa.

Tư Mã Ngọc Như nghẹn lời.

Sau khi bọn họ lên lầu, Hy Nguyệt khoát tay Khải Liên khoát: “Dẫn theo vài người, đi bắt đứa con của bà ta tới.”

Thím Trương sợ hãi kêu to: “Đừng động tới con tôi, tôi nói, tất cả tôi đều nói.”

“Chồng tôi nói muốn tự mình lập nghiệp, ở một nền tảng vay được 900 triệu, không nghĩ tới đối phương lại là vay nặng lãi, mới qua hai tháng, liền biến thành 15 tỉ, chúng tôi chỗ sao trả nổi đây. Mỗi ngày bọn họ đến cửa ép trả nợ, nói không có tiền, liền muốn chặt tay chồng tôi. Chúng tôi chạy vạy khắp nơi, cũng mới được 6 tỉ. Hai ngày trước, có một người tới, chỉ cần tôi làm theo lời anh ta nói, sẽ giúp chúng tôi trả tiền còn lại.”

Thím Trương nuốt nước miếng: “Anh ta kêu tôi nghĩ biện pháp để đứa bé sinh bệnh, vu hãm cho nhà Lục, tôi lúc đầu không muốn làm, thế nhưng là vay nặng lãi ép rất gắt, chồng tôi kêu tôi đồng ý, tôi chỉ có thể làm theo.”

“Người kia bộ dạng ra sao?” Hy Nguyệt hỏi.

“Mang khẩu trang và mũ màu đen, thấy không rõ mặt, chỉ biết là là đàn ông, rất cường tráng, chiều cao gần như chồng tôi.” Thím Trương nói.

Trong phòng trên lầu, Tư Mã Ngọc Như vỗ vỗ đứa bé đang ngủ say.

“Vinh Hàn, anh nhìn kỹ một chút, đứa nhỏ này nhìn thật giống Lãnh Phong nha.”

Lục Vinh Hàn nhíu mày, ông ấy nhìn ngang nhìn dọc, trái xem phải xem, không có cảm thấy giống một chút nào.

“Chắc là trong lòng cô cảm thấy giống đi, chỉ cần Lãnh Phong không có chính miệng thừa nhận, cô cũng không cần đoán mò. Nếu như muốn truy cứu tội danh châm ngòi mâu thuẫn gia đình, tôi cũng không bảo vệ được cô.”

Tư Mã Ngọc Như bĩu môi: “Trong nhà này, em không có chút địa vị nào, quan tâm con của anh một chút nhiều hơn, liền bị nghi ngờ vô căn cứ.”

Lục Vinh Hàn sâu kín nhìn cô ta một chút: “Nhà họ Lục chưa hề cũng sẽ không chấp nhận người gây sóng gió, nếu cô lại muốn cùng một chỗ Kiều An, thì sẽ bị đưa vào Tĩnh An Tuyển, cô cũng đừng nên hồ đồ.”

Lưng Tư Mã Ngọc Như phát lạnh một trận.

Trần Lục đi Tĩnh An Tuyển mới mấy ngày, liền bị dọa điên rồi, suốt ngày kêu la “Có quỷ.”

Bên trong sợ là không sạch sẽ.

Thời gian còn có ông cụ, từ xưa tới nay chưa từng có ai có thể còn sống đi ra ngoài.

Hiện tại nhà họ Lục mở lại Tĩnh An Tuyển, chính là nỗi khiếp sợ với thành viên cả gia tộc.

“Em liên quan tới Kiều An, có thể được chỗ tốt gì? Em hoàn toàn là thương đứa bé, nếu như đứa bé là cốt nhục nhà họ Lục thật, là cô cháu trai ruột, em sao có thể trơ mắt nhìn bọn họ bị thương tổn đâu?”

“Chỉ cần không có giám định thân thích, thì bọn họ với nhà họ Lục không có quan hệ chút nào.” Lục Vinh Hàn nói.

Tư Mã Ngọc Như vuốt ve đầu của đứa bé: “Chờ xảy ra chuyện rồi, lại đến nhận, sẽ trễ.”

Trong đôi mắt Lục Vinh Hàn mang theo mấy phần lãnh ý: “Nhà họ Lục xưa nay không chứa chấp con riêng.”

Lời này cho Tư Mã Ngọc Như đánh ra một đòn nặng nề.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK