Chương 1581
Hy Nguyệt mím môi: “Em không giống như anh, nhất định em phải dẹp yên. Là vợ cả, nhất định em phải bảo vệ quyền lợi của mình, không thể để cho một tình nhân giẫm lên đầu lên cổ mình được.”
Lục Lãnh Phong ôm lấy vai cô: “Cô bé ngốc, giữa chúng ta không có người thứ ba, anh cũng sẽ không để lịch sử tái diễn.”
Cô mới bĩu môi: “Mong là như vậy, nếu không thà rằng em tìm bố dượng cho con cũng không muốn ở chung với tình nhân đâu.”
Sau khi cho bọn nhỏ uống sữa xong, mấy đứa trẻ yên lặng ngủ thiếp trong lòng cha mẹ.
Sau khi để mấy đứa vào nôi, họ gọi bảo mẫu tới trông coi rồi hai người mới quay trở về phòng.
Lục Lãnh Phong rót hai ly cocktail không độ, đưa cho cô một ly.
Cô dựa vào ghế salon, lắc lắc cái ly trong tay: “Giờ càng ngày em càng thấy Tư Mã Ngọc Như đang giấu một đứa con trai thật, hơn nữa có lẽ Sênh Hạ cũng biết.”
Lục Lãnh Phong đưa đôi mắt đen như màu mực, dưới ánh đèn, có ý tứ gì đó chợt lóe lên, rất thầm trầm mà hết đỗi âm u: “Cậu đã điều tra rồi, hồ sơ ở bệnh viện sản liên quan đến Tư Mã Ngọc Như đều bị thủ tiêu hết, bác sĩ năm đó cũng nghỉ việc.”
“Cho nên càng chứng tỏ là nó có vấn đề.” Hy Nguyệt thì thầm đáp: “Đây gọi là bịt tai trộm chuông.”
“Cậu đã điều tra tới cùng, chỉ cần tìm được bác sĩ đó thì bí mật sẽ được vạch trần thôi.” Lục Lãnh Phong thấp giọng đáp.
“Không ngờ Tư Mã Ngọc Như lại che giấu kỹ như vậy, người bình thường khó mà so sánh được. Chỉ tiếc là cô ta vẫn quá dễ xúc động, làm bại lộ hết.” Đáy mắt Hy Nguyệt loét lên vẻ mỉa mai, cô cười gằn.
Lục Lãnh Phong nhấp một ngụm cocktail: “Là hồ ly thì rồi sẽ lộ đuôi ra thôi mà.”
Cô hừ nhẹ: “Hao tâm tính toán, nhưng rồi lại thất bại trong suy tính của mình, Tĩnh An Tuyển đã chuẩn bị xong xuôi, bất cứ lúc nào cũng hoan nghênh cô ta tới.”
Lục Lãnh Phong thì không hề nghĩ vậy, nếu muốn đưa cô ta vào Tĩnh An Tuyển cũng không phải chuyện dễ.
“Bố sẽ đồng ý sao? Người phụ nữ kia có sai thế nào đi nữa thì ông vẫn sẽ bảo vệ.”
Hy Nguyệt bĩu môi: “Cho nên chúng ta phải để cho bố nhìn rõ bộ mặt thật của Tư Mã Ngọc Như, cho ông biết cô ta trăm phương ngàn kế như thế nào, chỉ vì sản nghiệp của nhà họ Lục chứ không phải là vì yêu ông ấy.”
“Em đừng trông mong ở ông ấy quá nhiều.” Ánh mắt Lục Lãnh Phong nhìn ra ngoài cửa sổ, xưa nay anh không hy vọng trông mong gì vào bố, trong lòng anh, người đàn ông đó không phải là người chồng xứng đáng, người cha mẫu mực.
Hy Nguyệt vỗ vai anh một cái.
Lúc mới tới nhà họ Lục, cô cảm thấy quan hệ giữa Lục Lãnh Phong và bố anh rất hòa hợp.
Đến giờ cô mới biết là Lục Lãnh Phong giấu kín, không bộc lộ quá nhiều sự oán hận trong lòng mà thôi.
Chuyện của Trương Thị Cẩm Lan như một cú đánh khiến dung nham núi lửa chôn giấu sâu trong lòng anh bắt đầu từ từ dâng trào.
Nhưng anh là một người có sức khống chê hơn người, không để cho sự oán hận này phun trào.
Ngăn cách giữa bố con sẽ chỉ càng khiến cho Tư Mã Ngọc Như thêm đắc ý.
Lục Lãnh Phong không ngu như vậy.