Chương 1431
Điều duy nhất anh biết được là anh đã bị quay về vạch xuất phát, mọi cố gắng nỗ lực trước đây xây dựng giờ đã bị sụp đổ hoàn toàn.
“Có phải dù cho anh có làm thế nào, đều không thể thay thế vị trí của Thời Thạch ở trong lòng em?”
Thanh âm của anh thấp tựa hơi thở, mang theo nỗi đau đớn cùng cực. Ngũ quan tuấn mĩ của anh giờ đây méo mó đáng thương, tràn ngập bi ai, thất bại và chán nản.
Cô ha hả cười lạnh hai tiếng, thần sắc trên mặt như mất hết ý chí, tựa như băng theo đồng tử ngưng tụ trong lòng.
“Trong lòng tôi anh chẳng có vị trí gì cả, người tôi yêu chỉ có Thời Thạch, vĩnh viễn không thay đổi.” Cô dường như hét lên, hoặc có thể nói là đang phát tiết.
Anh bây giờ như trọng thương, bả vai run rẩy kịch liệt, sắc mặt trở nên trắng bệch, trắng như một viên đá cẩm thạch vậy.
“Anh biết rồi.” Ánh mắt anh dần trở nên ảm đạm, giống như bị bóng đêm xâm chiếm, mang đi tất cả ánh sáng, chỉ còn lại sự đau lòng, tuyệt vọng cùng với trái tim tuyệt vọng.
Sự oán giận trong lòng cô không hề vì vậy mà giảm bớt, cô vùng vẫy từ trên giường bò dậy, hai tay chống nạnh đứng trước mặt anh, hung dữ trừng mắt nhìn anh.
“Lục Lãnh Phong, anh chính là tên một dạ hai lòng, có mới nới cũ. Trong hội nghị gia tộc, anh cố ý bỏ phiếu trắng, để con người não tàn kia vào nhà họ Lục. Anh chính là đang lót đường cho chính mình, đợi đến khi thời cơ chín muồi, anh sẽ đón đứa con kia của anh vào nhà, anh đúng là cáo già, lòng dạ thâm sâu, tôi thật sự phục sát đất.”
Cô vỗ tay bộp bộp.
Đầu Lục Lãnh Phong choáng váng, đôi mắt âm u, tâm can quay cuồng, nỗi oan này đè trên đầu anh, nặng nề không gì sánh được.
“Hy Nguyệt, em gây ra nỗi oan ức này cho anh, muốn anh chết không nhắm mắt sao?”
Lục Lãnh Phong phiền muộn như sắp phát điên.
“Vì sao anh phải cùng với một người không hề liên quan làm chuyện hoang đường nực cười như chuyện giám định gì đó chứ?”
“Bởi vì con người sẽ có lúc nói dối nhưng mà giám định bố con thì không thể.”
Cô híp mắt, men say khiến cô trừng mắt mông lung nhìn anh, tựa như tỉnh lại giống như chưa tỉnh.
Anh buồn bực nện một quyền trên tủ đầu giường: “Em tại sao không thể tin anh một lần chứ?”
“Anh đi làm giám định bố con, nếu như đứa bé và anh không có quan hệ gì, sau này em đều tin tưởng anh.” Cô từng chữ từng chữ rõ rệt mà mạnh mẽ nói.
Lục Lãnh Phong trầm mặc.
Cái giám định bố con này, anh không có cách nào làm!
Đều là Finn chiết tiệt tìm phiền toái cho anh, dồn anh đến tình cảnh tiến thoái lưỡng nan.
“Tại sao không nói chuyện, anh chột dạ sao? Em biết, anh là tên lừa đảo nói dối hết lần này đến lần khác!”
Hy Nguyệt giống như một con mèo hoang nhỏ đang phẫn nộ nhào về phía anh, ở bả vai anh hung hăng đấm mấy cái, liền nằm im không động đậy nữa.
Anh nhẹ nhàng ôm cô vào trong ngực, cả người giống như ngâm trong nước hoàng liên, mỗi một lỗ chân lông, mỗi một tế bào đều ngấm vào cực hạn khổ sở.