Mục lục
Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng - Diệp Hy Nguyệt - Lục Lãnh Phong (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1140

“Thật ra em cảm thấy mẹ cũng rất đáng thương, ngời chồng mà bà ấy luôn yêu lại có người phụ nữ khác, thậm chí mỗi ngày còn cố tình đằm thắm cùng với người phụ nữ kia ở ngay trước mặt mình. Nếu em là bà ấy, em nhất định sẽ sụp đổ.”

“Nếu em gặp phải tình huống ấy, không có khả năng em sẽ chịu đựng, ngay lập tức ly hôn chạy luôn.” Trên mặt Lục Lãnh Phong hiện lên một nụ cười kỳ quái.

Hy Nguyệt nhún vai, nói: “Đúng vậy, nếu em gặp phải tình huống ấy, em sẽ không trở thành mẹ, cũng sẽ không trở thành mẹ nhỏ. Em sẽ không khiến bản thân phải nhẫn nhịn chịu đựng vì một người đàn ông nào hết.”

Ánh mắt của Lục Lãnh Phong xuyên qua hoàng hôn, rơi vào một góc xa xa không biết tên nào đó: “Thật ra từ trước tới nay anh không hề đồng ý với cách sống như vậy của bọn họ, cũng không đồng ý với cách làm của bố.”

Hy Nguyệt dùng chân lăn lăn viên đá cuội dưới đất: “Anh nói xem, lần này bố có hạ quyết tâm ly hôn với mẹ không?”

“Mẹ nhỏ muốn thay mặt mẹ ngồi lên vị trí bà Lục, nhưng chuyện này không dễ dàng đâu.” Lục Lãnh Phong vịn cô ngồi xuống chiếc ghế dài ven đường. Bọn họ đã đi dạo hơn mười phút rồi, hẳn là cô đã cảm thấy mệt mỏi.

“Em nghe Sênh Hạ nói cậu của cô bé đã đề cập về việc này với bố rất nhiều lần, muốn đưa mẹ nhỏ lên làm vợ cả.” Hy Nguyệt vuốt ve cái bụng nhô cao của mình: “Không có người phụ nữ nào nguyện ý làm vợ nhỏ, để cho con của mình làm con thứ.”

“Bố đã qua độ tuổi hành động theo cảm tính từ lâu rồi. Đối với ông ấy mà nói, lợi ích của Lục Thị mới là thứ quan trọng nhất. Chỉ cần mẹ thật sự trở nên tốt hơn, ông ấy vẫn sẽ chấp nhận bà ấy một lần nữa.” Lục Lãnh Phong trầm ngâm nói.

Hy Nguyệt nhìn mặt trăng trên trời, khẽ cười một tiếng: “Không biết chờ đến khi chúng ta già sẽ như thế nào nhỉ?”

Lục Lãnh Phong đặt bàn tay lên cái bụng nhô cao của cô: “Chờ bọn nhỏ trưởng thành, anh sẽ về hưu, đưa em đi du lịch vòng quanh thế giới.”

“Du lịch vòng quanh thế giới xong thì sao?” Cô bướng bỉnh nhăn nhó tạo thành mặt quỷ.

“Du lịch trên vũ trụ.” Anh vuốt chóp mũi nhỏ nhắn của cô, trong mắt tràn đầy cưng chiều.

Cô cười một tiếng, hai lúm đồng tiền nhỏ lại hiện lên trên gò má hồng hào của cô: “Già rồi không chịu được hành trình dài như thế đâu, chúng ta chỉ nên ngoan ngoãn chạy loanh quanh trên địa cầu thôi, ngắm cảnh mặt trời mọc rồi nhìn cảnh mặt trời lặn, xem mây trôi trên bầu trời là tốt rồi.”

“Được, tất cả đều nghe theo em.” Anh nhẹ nhàng kéo cô vào trong ngực mình, chỉ cần có cô ở bên cạnh, cuộc sống của anh sẽ trở thành hoàn mỹ.

Sau khi trở về từ rừng trúc, Finn gọi điện thoại tới, Hy Nguyệt từng nhờ Lục Lãnh Phong hỗ trợ điều tra lai lịch của Mộ Dung Cẩm Lý, bây giờ có tin tức từ Đông Nam Á bên kia.

Lục Lãnh Phong cảm thấy vô cùng ngạc nhiên khi nhìn thấy nội dung trong email.

“Cô ngốc, em có biết Mộ Dung Cẩm Lý là ai không?”

“Là ai?” Hy Nguyệt vội vàng hỏi.

“Đây là ảnh chụp trước khi phẫu thuật thẩm mỹ của cô ta.” Lục Lãnh Phong quay laptop sang hướng cô.

Hai mắt của cô mở to còn hơn cả chuông đồng chỉ trong phút chốc, tựa như vừa gặp được quỷ: “Cô ta… Cô ta… Không phải cô ta là…”

Cô quá hồi hộp, lắp bắp hồi lâu cũng không nói được hết câu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK