Mục lục
Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng - Diệp Hy Nguyệt - Lục Lãnh Phong (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1087

“Tôi muốn ngủ, bọn nó giao cho anh, trong ngăn kéo có hộp thuốc, anh đi băng vết thương một chút, lại trở về dỗ bọn nó ngủ.”

“Yên tâm, bà xã đại nhân.” Anh cười đầy cưng chiều, đỡ cô nằm xuống.

Bàn tay lớn của anh vừa bao trùm bụng cao chót vót của cô, hai đứa nhỏ trả lời lại bằng bàn tay nhỏ bé của bọn nó, giống như cổ vũ.

Đều nói trong bụng nhiều nước ối không thể nghe rõ tiếng động bên ngoài, cô làm sao cảm thấy mình đang mang thai hai nhóc tinh quái, cách cái bụng thật dày cũng có thể cảm giác được bố đến.

Nghe được âm thanh kể chuyện của Lục Lãnh Phong, bọn nó liền im lặng lại.

Mà Hy Nguyệt đã ngủ say rồi.

Hai ngày nay, Hy Nguyệt cũng không ngủ ngon, thứ nhất bởi vì bọn nhỏ không nghe được giọng nói của bố, trong bụng làm ầm ĩ, thứ hai, cả người cô tràn đầy oán khí, khó có thể ngủ được.

Sáng hôm sau, túi sữa nhỏ đến tìm mẹ, bởi vì nhà có khách đến, là chú Finn và một người chú lạ khác.

Nhìn thấy Lục Lãnh Phong nằm bên cạnh mẹ, thằng bé hoảng sợ: “Bố Ma Vương, bố tới từ khi nào, sao con không biết chứ?”

Lục Lãnh Phong ho nhẹ một tiếng, ngồi dậy, mặc quần áo: “Lúc bố tới, con đã ngủ rồi.”

Túi sữa nhỏ nghiêng đầu, nhìn anh: “Hai người làm hoà chưa?”

“Bố mẹ vốn không cãi nhau.” Hy Nguyệt ngượng ngùng cười.

Mới là lạ!

Túi sữa nhỏ bí mật lè lưỡi, người lớn đúng là không trung thực.

“Chú Finn đến và mang theo một người chú lạ, bọn họ đang chờ mẹ bên dưới.”

Hy Nguyệt hơi ngẩn ra, quay đầu lại, nhìn người đàn ông bên cạnh: “Bọn họ hẳn là đến tìm anh chứ?”

Lục Lãnh Phong ôm lấy cô: “Tuy rằng hiện tại còn không thể giao thủ phạm cho em, nhưng do tên này xử lý việc không đúng, có thể giao cho em trước.”

Hy Nguyệt kinh hãi, vội vàng vệ sinh cá nhân, cùng anh xuống lầu.

Trong đại sảnh, Hoa Phi và mẹ Hy đều ở đây.

Kelly quỳ một chân ở giữa phòng khách, khiến bọn họ không biết phải làm sao.

Nhìn thấy Lục Lãnh Phong và Hy Nguyệt xuống, mẹ Hy chậm rãi nói: “Lãnh Phong, con, có chuyện gì chúng ta ngồi xuống chậm rãi nói.”

“Mẹ, trước tiên để anh ta nói.” Lục Lãnh Phong trầm thấp, đỡ Hy Nguyệt ngồi lên sô pha, lại bảo bảo mẫu dẫn đứa nhỏ ra ngoài chơi.

Kelly cúi đầu, vẻ mặt tội lỗi: “Sau vụ tai nạn xe hơi, là tôi tìm Vương Đào để sắp xếp, kiện tụng cũng là tôi mời. Tôi nóng lòng lắng lại chuyện này, hoàn toàn không để ý đến cảm xúc của mọi người, thật xin lỗi! Tôi biết tôi không có tư cách cầu xin được mọi người thông cảm, bởi vì chuyện tai nạn xe cộ này, vì tôi nên mọi người gặp thống khổ, vô luận tôi làm thế nào đều không thể đền bù, nhưng tôi nhất định phải chuộc lại tội vì hành vi thất trách của mình.”

Bố Hy thở dài: “Chuyện này, quả thật làm không tốt. Nhưng đã qua lâu như vậy, truy cứu cũng không có ý nghĩa gì.”

Hoa Phi nhún vai: “Anh rất đáng hận, nhưng sau tất cả, anh cũng không phải là thủ phạm, chỉ thay hắn đến chuộc tội. Truy cứu trách nhiệm của anh cũng vô dụng.”

Kelly liếc nhìn Lục Lãnh Phong một cái: “Cậu chủ, anh có thể đưa phu nhân lên lầu không? Tôi có mấy lời muốn nói riêng với cậu Hoa.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK