Chương 750
Hy Nguyệt làm con gái bảo bối của bà ta bị thương, bác sĩ nói trên lưng cô ta có thể sẽ có sẹo, chỉ bằng vào điểm này, bà ta tuyệt đối sẽ không tha thứ cho cô.
“Lãnh Phong, con không cần mượn cớ để che chở cô ta, nếu như mọi chuyện đúng như như lời con nói, tại sao cô ta lại muốn giả chết, tại sao lại muốn đổi tên đổi họ?”
“Lúc trước con đã cho cô ấy hai lựa chọn, thứ nhất, tiếp tục làm cô chủ nhà họ Lục, thứ hai, sau khi ly hôn, không cho phép tái giá, cô độc đến chết. Nếu như bị con phát hiện cô ấy tái giá, con sẽ khiến cô ấy không được bình an. Mẹ nói xem cô ấy còn dám dùng tên Hy Nguyệt công khai tái giá sao?”
Lục Lãnh Phong nói xong, lại nằng nề thở dài, chuyển lời, “Thật ra con biết, cô ấy làm như vậy còn có một nguyên nhân, chính là muốn trả thù con, bởi vì năm đó con đã tự tay giết chết con của chúng con.”
Anh vừa nói xong, lập tức khơi dậy ngàn cơn sóng, làm cho tất cả mọi người đều chấn động, nhất là Hy Nguyệt.
Cô không thể ngờ được, Lục Lãnh Phong sẽ nói như vậy.
Nhưng lúc đến, Lục Lãnh Phong đã bảo cô không cần nói gì cả, tất cả đều giao cho anh tới làm. Cho nên cô nói năng rất thận trọng, chỉ cúi thấp đầu, yên lặng ngồi bên cạnh anh.
Bà cụ chống gậy lên trên mặt đất một cái, “Lãnh Phong, rốt cuộc đây là chuyện như thế nào, cháu nhanh chóng nói rõ ra cho bà.”
Lục Lãnh Phong quay đầu về phía mẹ mình, “Mẹ còn nhớ rõ chuyện lúc trước Hy Nguyệt mang thai giả không? Thật ra đúng là cô ấy mang thai thật, nhưng con gái tốt của mẹ lại mua chuộc bác sĩ, lừa gạt tất cả chúng ta, nói cô ấy vô sinh. Lục Kiều Sam xưa nay chưa từng vào phòng bếp, thế nhưng khoảng thời gian kia lại vô cùng tích cực, mỗi ngày chạy vào phòng bếp, nấu canh hoa hồng, làm tiệc sẩy thai, muốn giết chết cháu ruột của mình.”
Anh nhấp một hớp trà nhỏ, tiếp tục nói, “Hy Nguyệt vì để trị liệu bệnh sinh của mình, đã vụng trộm đến hiệu thuốc, mua rất nhiều loại thuốc linh tinh. Nhưng mà, đứa bé kia kiên cường lạ thường, bị giày vò đủ loại mà vẫn không mất. Nhưng con đã hỏi bác sĩ, đứa bé sinh ra, tỉ lệ khỏe mạnh rất nhỏ, chỉ có thể phá. Cô ấy không nỡ, làm ầm ĩ với con, nói mặc dù có vấn đề, cũng muốn sinh ra. Sao con có thể cho phép mình có một đứa con không khỏe mạnh chứ, con đã ép buộc cô ấy đến bệnh viện, phá thai.”
Bà cụ đỡ trán, “Lãnh Phong, sao cháu lại hồ đồ như vậy, xảy ra chuyện lớn như thế, sao có thể âm thầm xử lý chứ?”
Lục Lãnh Phong cười khổ, “Nói ra thì có thể thay đổi được gì đâu? Nói ra ngoài thì cũng chỉ là trừng trị Lục Kiều Sam nghiêm khắc bắt dừng lại thôi, mẹ bảo vệ chị ta đã sớm đến tình trạng không rõ tốt xấu, đến lúc đó còn không phải liều sống liều chết muốn ngăn cản trừng phạt sao. Trong nhà không có bà chủ công bằng công chính, gặp nạn chỉ có thể là con dâu.”
Lời này không chỉ tẩy Hy Nguyệt đến trắng tinh, còn biến cô từ một “đồ đê tiện” phạm sai lầm thành khổ chủ.
Hy Nguyệt không khỏi bội phục Lục Lãnh Phong ở trong lòng, cái gì gọi là kĩ thuật diễn biến hóa tài tình, cái gì gọi là miệng lưỡi dẻo quẹo, hôm nay cô đã được chứng kiến tất cả.
Bà cụ cực kì đau khổ, chắt trai đáng thương của bà cụ cứ bị giày vò đến mức biến mất như vậy, thậm chí bà cụ còn không biết được sự tồn tại của nó.
“Là lỗi của bà, bà phải về sớm một chút, sẽ không bỏ mặc mẹ và chị cháu làm loạn trong nhà.”
Cơ bắp trên mặt bà Lục co rúm kịch liệt, trước kia con gái đã nói với bà ta, Hy Nguyệt mang thai con hoang, đã bị con trai bí mật xử lý, bà ta vẫn luôn bán tín bán nghi.
Không nghĩ tới, đúng là có chuyện xảy ra này.
Nhưng đứa bé này…
“Lãnh Phong, đứa bé kia thật sự là của con sao? Không phải Hy Nguyệt tằng tịu với người ngoài à? Con cũng đừng quên, cô ta đã sớm giấu con qua lại với Hứa Nhã Thanh.”