Mục lục
Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng - Diệp Hy Nguyệt - Lục Lãnh Phong (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1945

“Nếu chúng ta kết hôn, không chỉ cô không thể vào nhà họ Lục mà cả tôi và Ngọc Thanh cũng không thể vào đây được.” Lục Vinh Hàn không muốn làm cô ta kích động, nhưng đây chính là sự thật. Lúc trước ông ấy và bà cụ Lục đã thỏa thuận với nhau, không cưới Tư Mã Ngọc Như và tiếp tục làm con cháu của nhà họ Lục.

Tư Mã Ngọc Như run rẩy.

Đây chắc chắn là kế hoạch của Hy Nguyệt và Y Hạo Phong, bọn họ muốn chia rẽ cô ta và Lục Vinh Hàn, muốn cô lập cô ta.

Cô ta chắc chắn sẽ không để bọn họ như ý.

Trong trang viên.

Tất cả mọi người vào chỗ ngồi, cười nói vui vẻ như chưa có chuyện gì xảy ra.

Lục Vinh Hàn đi vào, Hy Nguyệt lập tức đi tới: “Bố, bữa tiệc sắp bắt đầu rồi, mọi người đang chờ bố.”

Cô đã sắp xếp Lục Vinh Hàn ngồi cạnh bà cụ Lục, vị trí này cũng rất thích hợp với ông ấy. Tuy ông ấy không còn là người nắm giữ nhà họ Lục nữa, nhưng ông ấy vẫn là con trai trưởng, ngồi bên cạnh bà cụ Lục là điều đương nhiên.

Đây có thể coi là sự nể mặt đối với bố chồng, Lục Vinh Hàn vô cùng cảm kích.

Chờ ông ấy ngồi xuống, Hy Nguyệt mới thông báo lý do buổi tiệc.

Tư Mã Ngọc Thanh ngồi chung với bọn nhỏ.

Ở nhà họ Lục, chỗ ngồi sẽ được sắp xếp theo thứ tự từ lớn đến bé.

Nhưng bọn trẻ sẽ ngồi sao cho thuận tiện nhất.

Nhìn thấy rất nhiều món ngon được bưng lên, Tư Mã Ngọc Thanh chảy nước miếng, cậu bé cầm đũa lên và ăn, trong lòng cậu đã bỏ qua chuyện mình là “đứa trẻ bị bỏ rơi” lâu lắm rồi.

Kiến Dao và Kiến Diệp không được thức ăn trên bàn, nhưng vì đây là bữa cơm đoàn viên nên tất nhiên hai đứa nhỏ cũng phải ngồi ăn cơm chung với người lớn.

Ánh mắt của Kiến Dao đen nhánh nhìn chằm chằm vào thức ăn trên bàn, cái miệng nhỏ thèm thuồng.

Kiến Diệp đưa tay vỗ vào vai cô bé: “Chị, ăn đồ ở đó sẽ bị đau bụng đó, lớn lên mới có thể ăn.”

“Chị biết rồi.” Kiến Dao gật đầu, liếm liếm cái miệng nhỏ.

Bà vú mang lên cho mấy đứa nhỏ súp trứng với thịt bằm, đây là món mà Hy Nguyệt tự chuẩn bị cho bọn trẻ.

Hai đứa trẻ đã có thể tự cầm thìa, không cần bà vú giúp đỡ.

“Mẹ làm súp ngon thật, ăn một lần là biết mẹ làm.” Kiến Dao vui vẻ nói.

“Mẹ nấu món gì cũng ngon.” Kiến Diệp vừa nhai vừa nói.

Chắc chắn Tư Mã Ngọc Như sẽ không để Hy Nguyệt thư thái như vậy lâu.

Cô ta đã bí mật lập một nhóm, tất cả thành viên đều là vợ bé của những người trong nhà họ Lục.

Bởi vì Hy Nguyệt đã bãi bỏ quy định có vợ bé của nhà họ Lục, nên để cho con của những người thứ ba không bị bỏ rơi, Tư Mã Ngọc Như đã lập nên nhóm này, cũng có thể để bọn họ nương tựa nhau.

Đương nhiên là Tư Mã Ngọc Như sẽ không lập nhóm chat trên danh nghĩa của mình là dùng tên một người khác.

“Hy Nguyệt đang ăn uống no say ở trang viên Dương An, con của các người cũng là con cháu nhà họ Lục mà phải lưu lạc bên ngoài, không nơi nương tựa. Tôi nghe nói hôm nay Tư Mã Ngọc Như đã đến trang viên để đòi lại công bằng, Hy Nguyệt muốn lấy lòng cô ta nên đã cho Ngọc Thanh vào. Tất niên năm nay chắc chắn cô ta không muốn ai đến làm loạn, đây là cơ hội tốt của mọi người, mọi người có muốn hành động vì mình và con của mình không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK