Chương 636
Hy Nguyệt thở một hơi dài, hiện tại đầu óc cô đang rối bời, không nghĩ ra được quá nhiều thứ nên bất lực gật đầu: “Được rồi, vậy phiền anh Lục rồi.”
Túi sữa nhỏ hé miệng cười, lộ ra một hàng răng trắng: “Mami, mẹ nhanh nhanh về nhà đi, con sẽ cùng chú ma vương chơi thật vui vẻ.”
Trong lòng Hy Nguyệt có chút rối loạn.
Cô rất khó để tưởng tượng ra được hình ảnh con trai mình cùng ma vương tu la chơi vui vẻ thế nào.
Cô nghiêm túc nghi ngờ con trai mình là ngọn lửa, vì thế mới không sợ bị tảng băng đó đụng hỏng.
Không giống cô, là thể chất hàn, sợ lạnh, nhìn thấy tảng băng chỉ có thể tránh đi thật xa.
Lục Lãnh Phong bế túi sữa nhỏ đặt lên vai mình, cõng cậu bé bước vào bên trong khu công viên trò chơi, những người không biết chuyện nhất định sẽ cho rằng bọn họ là cha con, không tưởng tượng ra được hai người họ chỉ mới quen biết hai ngày.
Hy Nguyệt trốn vào trong xe, vội vàng tháo khẩu trang xuống.
Cô vừa khó chịu vừa nóng nực, sắp bị say nắng đến nơi rồi.
Sau khi cô về tới biệt thự không lâu, Hứa Nhã Thanh cũng đúng lúc vừa trở về.
Cô từ trên ghế sô pha đứng lên, xông tới trước mặt anh: “Nhã Thanh, chúng ta về Thạch Thành trong tối nay đi, không thể tiếp tục ở lại nơi này nữa.”
“Làm sao vậy?” Hứa Nhã Thanh nhìn thấy bộ dáng hoang mang lo sợ của cô, lập tức hỏi ngay.
“Lúc em ở Ocean World đã gặp mặt Lục Lãnh Phong rồi.” Cô ôm lấy cánh tay anh, vẫn chưa hết căng thẳng.
Hứa Nhã Thanh có chút giật mình, mặc dù anh biết sau khi về nước, sớm muộn cũng có một ngày phải đối mặt với anh ta, nhưng không ngờ đến nó lại xảy ra sớm hơn anh tưởng tượng.
“Anh sẽ không lựa chọn quay về đúng không?”
“Em luôn đeo kính râm, có có khẩu trang, không để anh ấy nhìn thấy mặt em, nhưng em cảm giác được anh ấy bắt đầu nghi ngờ rồi. Anh ấy toàn nói rất nhiều câu kì lạ, còn nói không tận mắt nhìn thấy thi thể, em nhất định có khả năng vẫn còn sống.” Cô căng thẳng muốn chết, nói chuyện có chút không đầu không đuôi.
Hứa Nhã Thanh ôm cô vào lòng, nhẹ nhàng vuốt ve sau lưng cô, giảm bớt tâm trạng căng thẳng cho cô.
“Có anh ở đây, cái gì cũng không cần phải sợ, biết không?”
“Nếu như bị anh ta biết được toàn bộ sự thật, em nhất định là chết chắc.”
Cô vùi đầu vào lồng ngực của anh, thật sự không dám tưởng tượng đến việc sau khi bị Lục Lãnh Phong bắt được, hậu quả sẽ như thế nào, nhất định không đơn giản là bị giam cầm cả đời như vậy.
“Anh sẽ không để anh ta dẫn em đi, Hy Nguyệt đã đã chết, em là Y Nhược, là vợ của anh.” Hứa Nhã Thanh nói như chém đinh chặt sắt.
“Em đã hỏi mẹ, anh ta chuyển hộ khẩu của em đến danh nghĩa của anh ta, vẫn không có gạch bỏ.” Cô thở dài một hơi, lo lắng buồn phiền.
Chỉ cần anh gạch bỏ hộ khẩu, quan hệ hôn nhân của bọn họ đã kết thúc hoàn toàn, nếu không, cô vẫn là vợ của anh trên mặt pháp luật.
Hứa Nhã Thanh nâng mặt của cô lên, nghiêm túc và trịnh trọng nhìn cô: “Y Nhược, chỉ cần em không thừa nhận, Lục Lãnh Phong cũng không có biện pháp bắt em. Cho nên bất luận thế nào, em đều phải nhận định bản thân là Y Nhược, hiểu chưa?”
“Ừm.” Cô gật đầu thật mạnh.
Hy Nguyệt đã chết rồi, cảnh sát Xêm Lan đã đưa ra chứng nhận tử vong.