Mục lục
Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng - Diệp Hy Nguyệt - Lục Lãnh Phong (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1137

Hy Nguyệt vuốt ve đầu của con trai đang ngồi bên cạnh mình: “Xem ra cần phải bảo hiệu trưởng tăng cường giáo dục đạo đức, chị không muốn về sau trong lớp học của Tiểu Quân cũng xảy ra hiện tượng như này.”

Túi Sữa Nhỏ chớp mắt: “Mẹ, lúc đấy chắc chắn con là học sinh ưu tú nhất trong lớp học, chỉ có con chế giễu người khác thôi, không phải ai cũng có đủ tư cách để chế giễu con đâu.”

“Tiểu Quân.” Hy Nguyệt nhìn con trai mình, nghiêm túc nói: “Chế giễu cười nhạo người khác là sai, không thể chỉ vì mình có ưu điểm mà cười nhạo nhược điểm của người khác.”

Túi Sữa Nhỏ gật đầu, khuôn mặt nhỏ nhắn hiện lên vẻ hiểu chuyện: “Con biết rồi, mẹ.”

Ở dưới đáy mắt của Lâm Đại Dao lóe lên một tia sáng màu trầm không cách nào nói rõ nên lời: “Dì đối xử Ngọc Thanh tốt thật đấy.”

Lục Sênh Hạ bĩu môi: “Chị họ, em kể cho chị chuyện này, mẹ em luôn nói rằng cậu ta là đứa con trai duy nhất của nhà họ Tư Mã, hoàn toàn xem cậu ta như con ruột của mình, đối xử với cậu ta còn tốt hơn cả em nữa.”

“Không khoa trương đến vậy chứ, Tư Mã Ngọc Thanh là con trai duy nhất của nhà họ Tư Mã nhưng em là con gái của dì mà. Dì chỉ có duy nhất một đứa con gái là em, lúc sinh ra em đã vượt quá tuổi sinh sản rồi nhưng vẫn kiên trì không màng đến nguy hiểm để sinh em mà.” Lâm Đại Dao mỉm cười.

Lục Sênh Hạ vén lên phần tóc lòa xòa trước trán, đường cong nơi khóe miệng biến mất, nghiêm túc nói: “Em không khoa trương chút nào đâu, nếu như em và Tư Mã Ngọc Thanh đồng thời bị bệnh, mẹ em nhất định sẽ đưa em cho bảo mẫu, sau đó chạy đi chăm sóc Tư Mã Ngọc Thanh. Cả trái tim của mẹ em đều dính chặt ở chỗ nhà mẹ đẻ rồi.”

Bên trong hai con ngươi đen nhánh của Hy Nguyệt khẽ lấp lánh dưới ánh nắng mặt trời: “Xem ra mẹ nhỏ thật sự rất muốn có một đứa con trai.”

Lục Sênh Hạ khoanh hai tay trước ngực, hai má phồng lên: “Bố em nói nếu em là một đứa con trai thì cũng không bao giờ trở thành hòn ngọc quý trong lòng bàn tay ông ấy. Bởi vì anh cả của ông ấy quá ưu tú, cho dù ông ấy sinh ra mấy đứa con trai cũng sẽ không thể trở nên ưu tú hơn anh cả của ông ấy. Hơn nữa nếu như mẹ em sinh ra một đứa con trai, chắc chắn sẽ không có khả năng bác gái chung sống hòa thuận với bà ấy nhiều năm như vậy đâu. Ở trong mấy kiểu nhà có tiền có quyền như này, anh em cùng cha khác mẹ chẳng khác gì đối thủ cạnh tranh.”

Hy Nguyệt ôm bả vai của cô bé. Tuy rằng tuổi tác vẫn còn nhỏ, nhưng cô bé lại hiểu không ít chuyện, biết được lợi và hại bên trong những nhà giàu sang quyền thế.

Bởi vì Lục Sênh Hạ là con gái, độ tuổi cũng nhỏ nhất trong nhà cho nên nhận được sự yêu mến của tất cả mọi người. Bà Lục đối xử với cô bé rất tốt, vào những dịp ngày lễ hay ngày tết đều không quên chuẩn bị quà tặng cho cô bé.

Nếu Lục Sênh Hạ là con trai, chắc chắn sẽ trở thành cái đinh trong mắt hoặc cái gai trong thịt của không ít người. Trong tình hình đó, mẹ nhỏ sẽ không cam lòng để con mình bị ức hiếp, đảm bảo sẽ xảy ra sóng gió đẫm máu trong nhà họ Lục.

Có thể thấy được, quyết định của bà cụ vô cùng sáng suốt.

“Nếu như em là con trai, không thể nào có chuyện em thân mật như thế này với bọn chị.”

“Đúng thế, cho nên mẹ em không cần một đứa con trai. Con trai không chỉ là dư thừa mà còn phá hủy sự hòa thuận của gia đình.” Lục Sênh Hạ chớp đôi mắt to, nói.

Lục Lãnh Phong xoa xoa cái đầu nhỏ của cô bé, ánh mắt tràn đầy trìu mến. Nếu như Lục Sênh Hạ thật sự là một đứa con trai, bọn họ có thể thân thiết như thế này hay không sẽ trở thành ẩn số.

Lâm Đại Dao bật cười giễu cợt một tiếng ở trong lòng.

Cô ấy tin chắc dì và bố của cô bé không hề nghĩ như vậy, bọn họ nằm mơ cũng hy vọng có được một đứa con trai, như vậy bọn họ mới có thể tranh giành gia sản với bà Lục.

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK