Mục lục
Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng - Diệp Hy Nguyệt - Lục Lãnh Phong (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 243

Chẳng trách hôm qua cô bé Lolita đã nói rằng nếu Tần Nhân Thiên không bị mất trí nhớ, chắc chắn sẽ không kết hôn với Lục Kiều Sam.

Tuy nhiên, nhìn dáng vẻ của Lục Kiều Sam, dường như rất thích anh ấy.

Hứa Nhã Phượng không hổ là một sinh viên ngành tâm lý học, cô ấy phân tích tính cách rất chính xác, cô ấy thực sự là dính sát rạt, giống như keo 502, dục vọng chiếm hữu giống như Lục Lãnh Phong.

Tần Nhân Thiên chỉ là kéo cô một chút, cô ta liền cảm thấy cô đang quyến rũ Tần Nhân Thiên.

Đoán rằng, chỉ cần một người phụ nữ đến gần Tần Nhân Thiên, cô ta đều sẽ có loại phản ứng quá khích này.

“Tôi nghe người trông nhà kể rằng sau khi Tần Nhân Thiên mất trí nhớ, tính tình cũng thay đổi rất nhiều.” Cô ngập ngừng hỏi.

“Quả thực rất lớn. Từ một nhà thám hiểm biến thành một nghệ sĩ, anh ấy trước đây trời nam đất bắc, không có nơi nào không tới, thường làm cho bố mẹ nhà họ Tần vừa lo lắng vừa tức giận. Bây giờ mỗi ngày đều lặng lẽ ở nhà, chơi nhạc vẽ tranh, giống như bị linh hồn khác nhập vào cơ thể vậy.” Hứa Nhã Thanh nói.

Trái tim của Hy Nguyệt đột nhiên nhảy lên cổ họng, linh hồn nhập thê, trên đời này sẽ có linh hồn nhập thể sao?

“Anh ấy trước đây có biết vẽ tranh, biết sáng tác không?”

“Không biết, anh ấy không thích những thứ thơ mộng và đẹp như tranh vẽ.” Hứa Nhã Thanh lắc đầu.

Hy Nguyệt cắn chặt môi dưới, một ý tưởng hoang đường, linh dị, đến bản thân cô cũng không dám tin trong đầu mình lại hiện lên suy nghĩ như vậy: “có thể thật sự bị linh hồn khác nhập vào người không? Anh ấy đã biến thành một người khác. Một người không thể nào sau khi mất trí nhớ, lại có được những kỹ năng mà trước đó chưa bao giờ có được, phải không? ”

Cô thấp giọng nói, linh hồn đó có thể là của Thạch .

Trông bọn họ giống nhau đến như vậy, không có mối liên hệ bí ẩn nào là không thể, linh hồn Thạch đã nhập vào cơ thể anh ấy là có khả năng.

Hứa Nhã Phượng đẩy chiếc kính gọng vàng lên sống mũi: “Điều này được giải thích một cách khoa học. Không gọi là linh hồn chiếm hữu cơ thể mà là hội chứng hậu thiên tính học giả. Thông thường một người sau khi não trái bị tổn thương, đột nhiên xuất hiện toán học bất phàm, âm nhạc hoặc là nghệ thuật đều có thể, nguyên nhân của căn bệnh này vẫn đang được nghiên cứu, nhưng hầu hết các chuyên gia cho rằng khi não trái bị tổn thương, não phải chịu trách nhiệm bù đắp các chức năng đã mất của não trái, do đó kích thích tiềm năng của bộ não.

Khi cô ấy nói vậy, hy vọng nhỏ nhoi trong lòng cô đã biến mất ngay lập tức.

Hóa ra chuyện này là có lý giải khoa học, không hổ là sinh viên đầu ngành tâm lý học.

“Còn về tính cách, tại sao tính cách lại thay đổi sau khi mất trí nhớ?”

“Tính cách của một người phần lớn là do hậu thiên tạo thành. Nếu quên hết tất cả trải nghiệm, thì sẽ được khôi phục hình dáng của một đứa bé, và tính cách sẽ được khôi phục về trạng thái nguyên thủy nhất.” Hứa Nhã Phương chậm rãi nói.

Một chút cảm giác thất vọng giống như sóng biển cuốn lấy cô, hết đợt này đến đợt khác.

Tần Nhân Thiên có liên quan gì đến Thời Thạch không?

Đang suy nghĩ thì chuông điện thoại đột nhiên vang lên, là từ nhà họ Lục gọi đến.

“Người phụ nữ ngu ngốc, lăn về đây ngay lập tức!” Có một tiếng gào thét trầm thấp qua điện thoại, sau đó thì cúp máy.

Giọng nói gắt gỏng, mệnh lệnh ngắn gọn, cô gần như có thể tưởng tượng ra khuôn mặt của người đàn ông ở đầu dây bên kia thật ảm đạm, như thể một cơn bão táp sắp ập đến.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK