Mục lục
Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng - Diệp Hy Nguyệt - Lục Lãnh Phong (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1487

“Thứ nhất là thăm người thân, thứ hai là muốn nói chuyện hợp tác với tập đoàn Đế Vương.” Hy Nguyệt nói.

Bà cụ Lục nắm tay của cô, vỗ một cái: “Hẹn một ngày nào đó, mời họ qua nhà ăn cơm, mọi người đều là thân thích với nhau, còn có làm ăn qua lại, theo lý thì nhà họ Lục chúng ta nên tận tình một chút.”

“Được ạ.” Hy Nguyệt gật đầu một cái.

Miệng của Tư Mã Ngọc Như cũng sắp lệch đến tận dái tai.

“Bà cụ Lục, mẹ có ý gì đây? Chẳng lẽ còn khích lệ Sênh Hạ yêu sớm lui tới với tên con nhà giàu kia sao?”

Bà cụ Lục liếc cô ta một cái: “Có phải con nhà giàu hay không gặp mặt chẳng phải sẽ biết sao?”

Hai cánh tay của Lục Sênh Hạ khoanh trước ngực, biểu cảm đông lại: “Bà nội, mẹ lớn, vừa vặn mọi người đều ở đây, con muốn tuyên bố một chuyện, người này không xứng làm mẹ của con, từ nay về sau, con chỉ gọi mẹ nhỏ. Bất kể bà làm cái gì, cũng không có liên quan gì đến con, nếu như bà làm chuyện bất lợi cho nhà họ Lục, con sẽ vì việc nước mà quên tình nha!”

Cả người Tư Mã Ngọc Như co rút kịch liệt, giận đến đầu choáng váng, hoa mắt, đầu vai lắc lư hai cái, thiếu chút nữa ngã xuống, cũng may Lục Vinh Hàn kịp thời tới ôm cô ta.

“Quá đáng sợ, đứa bé này đã bị người khác tẩy não.” Cô ta run rẩy nói.

Lục Vinh Hàn vỗ vai cô ta một cái: “Cô và Sênh Hạ cũng tĩnh táo hơn một chút, không nên vì một chút chuyện nhỏ, mà ầm ĩ đến mức không thể gỡ ra nổi.”

Bà cụ Lục nhấp, mím môi, biểu cảm hết sức nghiêm nghị: “Sênh Hạ và Lãnh Phong là anh em thân thiết với nhau, cho dù là ai, cũng không thể phá hoại quan hệ giữa bọn họ, nếu không sẽ xử trí bằng gia pháp.”

Lục Sênh Hạ khoác lên khuỷu tay của Hy Nguyệt: “Chúng ta phải đi chơi thuyền trên hồ, sau khi trở về, đi vào phòng bếp làm chút lòng ăn.” Cô bé cố ý ở phòng bếp nhấn mạnh hai chữ trên, chính là để chọc tức Tư Mã Ngọc Như.

Trong lòng của cô ta chỉ có con trai bảo bối Ngọc Thanh, căn bản cũng không có người con gái này, cô ta làm hết thảy mọi chuyện cũng là vì Tư Mã Ngọc Thanh, cô bé không thể trở thành công cụ bị cô ta lợi dụng được, cô ta cũng đừng hòng nghĩ có thể làm hại đến lợi ích của cô bé.

Phủi sạch quan hệ với cô ta mới là phương thức bảo vệ bản thân mình tốt nhất.

Hy Nguyệt thầy bà cụ Lục và bà Lục mỉm cười cười một tiếng, giống như vừa rồi chẳng có chuyện gì xảy ra cả: “Bà nội, mẹ, hai người có muốn cùng nhau chèo thuyền không?”

Bà Lục khoát khoát tay: “Bà không đi, chờ một hồi hai cục cưng kia tỉnh dậy.”

“Vậy bà nội đi chung với chúng con đi.” Hy Nguyệt thân thiết đỡ bà cụ Lục.

Bà cụ Lục cười gật đầu một cái: “Được rồi, chơi với mấy đứa trẻ mấy đứa một chút.”

Đáy mắt Tư Mã Ngọc Như lóe lên một tia sáng hung ác bén nhọn.

Cô ta cũng biết bà cụ sẽ thiên vị. tải áp Hola để đọc tiếp nhé.

Hy Nguyệt là cháu dâu do bà ta và ông cụ lựa chọn, nếu như tính tình âm hiểm hai mặt của Hy Nguyệt bị vạch trần, chính là đánh vào hai cái mặt già nua này của họ.

Cô ta sẽ không để cho quỷ kế của Hy Nguyệt được như ý, chỉ cần có thể chứng minh Đỗ Chấn Diệp là con nhà giàu có đức hạnh không đứng đắn thì sẽ không còn bất cứ người nào bảo vệ Hy Nguyệt được nữa.

Ngày khách đến nhà thăm đó, bà ta sẽ an bài thật kĩ lưỡng.

Trên mặt hồ, một chiếc du thuyền đang nhẹ nhàng dập dờn.

Bọn nhỏ ngồi trên ghế đẩu, vừa ăn hoa quả vừa ngắm những bông sen nở rộ bên hồ.

“Anh hai, em muốn một bông sen, hái cho em một cái đi.” Lục Sênh Hạ cười hì hì nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK