Mục lục
Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng - Diệp Hy Nguyệt - Lục Lãnh Phong (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 923

“Vinh Hàn, Kiều Sam dù sao cũng là con gái của anh, nếu không có nhà họ Lục chống lưng con bé ở nhà họ Lưu sẽ như thế nào chứ?”

Vẻ mặt Lục Vinh Hàn nặng nề mà nghiêm khắc, “Tự làm bậy không thể sống, nhà họ Lục đã cho nó nhiều cơ hội nhưng là tự nó không ngừng tìm đường chết, không ngừng gây chuyện, nhà họ Lục không thể chứa chấp nó được nữa.

Lục Kiều Sam nghe thấy vậy thì gào khóc, “Bố, nếu các người đuổi con ra khỏi nhà con sẽ tự tử, bố nhất định sẽ hối hận.”

Cô ta còn chưa nói xong, Lục Vinh Hàn đã không chút do dự nói, “Vậy mày chết luôn đi, tao coi như không có đứa con gái như mày.”

Lòng dạ bà Lục xoắn lại, nhìn vẻ mặt của Lục Vinh Hàn dường như đã quyết định muốn đoạn tuyệt quan hệ với Lục Kiều Sam.

Nhất định là do Hy Nguyệt đứng sau tác oai tác quái, cô ta muốn dồn Kiều Sam vào chỗ chết.

Bà đưa mắt nhìn về phía Lục Lãnh Phong, ở trong cái nhà này, anh có tiếng nói nhất, chỉ cần bà ta cầu tình anh, Kiều Sam nhất định không sao.

“Lãnh Phong, Kiều Sam dù sao cũng là chị của con, chị em máu mủ ruột già. Chị con bởi vì sẩy thai, đau lòng quá mức nên tinh thần không bình thường mới làm ra chuyện như vậy, con tha thứ cho con bé một lần đi.”

Khuôn mặt đẹp trai của Lục Lãnh Phong không có chút cảm xúc nào, lạnh như băng, “Bà có phải đã quên, tôi đã đoạn tuyệt quan hệ với bà rồi hay không? Lục Kiều Sam cũng không phải là chị của tôi, bà cũng không phải là mẹ của tôi.” Nói xong, anh ta liền nắm lấy tay Hy Nguyệt, không nhìn bà Lục lấy một cái.

Động tác này tựa như muốn tuyên cáo cho bà ta biết ở trong lòng anh vợ với con mới là quan trọng nhất, ai dám làm hại bọn họ, chính là kẻ địch của anh, anh sẽ không nương tay.

Bà Lục giống như bị sét đánh, “Mẹ mang thai con mười tháng, ngậm đắng nuốt cay sinh con nuôi con, con lại vì một người phụ nữ mà đoạn tuyệt quan hệ với mẹ, con không sợ sét đánh sao?”

Lục Lãnh Phong nhìn bà ta với ánh mắt đầy ý vị sâu xa, “Bà yên tâm, ngoại trừ quan hệ mẹ con ra, thì tôi vẫn sẽ nuôi dưỡng bà lúc bà già yếu.”

Gân xanh trên trán bà Lục không ngừng nhảy lên giống như muốn nứt ra ngoài.

Bà âm thàm nhìn về phía Hy Nguyệt với ánh mắt đầy thù hận, cô cứ im lặng như vậy, một câu cũng chưa nói, nhưng mỗi lần mở miệng lại vạch ra sơ hở khiến hai mẹ con bà ta trở tay không kịp. Giống như một con rắn hổ mang luôn im lặng ẩn núp trong bụi cỏ quan sát con mồi ở bốn phía, chỉ cần cô xuất kích sẽ ngay lập tức mất mạng.”

Đứa con gái quý báu, kim chi ngọc diệp của bà ta hoàn toàn không phải là đối thủ của cô.

Mỗi một việc trong buổi họp hội nghị gia tộc đều cần thành viên gia tộc biểu quyết mới có thể thông qua.

Bà ta không thể thuyết phục bà cụ, Lục Vinh Hàn, Lục Lãnh Phong vậy chỉ có thể cầu xin người khác.

“Chú hai, chú ba, chú tư,… Kiều Sam là cháu gái ruột của các chú, các chú nhìn nó lớn lên, nếu chuyện này truyền ra ngoài, con bé sao có thể sống nổi ở nhà chống chứ, như vậy chẳng phải dồn con bé vào đường chết hay sao?”

Lục Kiều Sam khóc lóc đau đớn, “Mọi người không cần con, con sống làm gì nữa?”

Chú hai thở dài rồi nhìn về phía bà cụ và Lục Vinh Hàn, “Con thấy như thế này đi, chuyện đuổi Kiều Sam ra khỏi nhà họ Lục trước không cần thông báo với bên ngoài, để Kiều Sam tự kiểm điểm trong vòng một năm. Nếu Kiều Sam biết hối cải, thay đổi tính tình, thì lại cho nó một cơ hội. Nếu nó còn u mê không tỉnh, nhà họ Lục sẽ không che chở con bé nữa.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK