Chương 483
“Cô ta sớm đã thông đồng với Nhân Thiên, anh ấy đã bị cô ta câu mất hồn rồi, mặc kệ là chuyện gì đều đứng về phía cô ta, đối với con lúc nào cũng lạnh lùng. Nếu như cô ta không cút đi, sớm muốn gì Nhân Thiên cũng bị cô ta cướp đi.”
Lục Kiều Sam không cảm thấy mình làm sai cái gì, chỉ cần là một chướng ngại vật nên loại bỏ hoàn toàn, sẽ không để lại bất cứ mối họa nào.
Bà Lục xoa đầu con gái, tâm tư của đàn ông không phải lúc nào phụ nữ cũng có thể hiểu được. Rõ ràng Kiều Sam hơn Hy Nguyệt về mọi mặt, thậm chí Hy Nguyệt ngay cả một sợi tóc cũng không bằng, nhưng Tần Nhân Thiên không muốn nhìn thấy con gái bà ta, từ nhỏ liền đối với bọn họ có chút sợ hãi, giống như năm đó Lục Vinh Hàn đối với bà ta.
“Con về sau nên nhẹ nhàng một chút, đừng lúc nào cũng vì chuyện của Hy Nguyệt mà cãi nhau với cô ấy, để cho nó nhìn thấy được những mặt tốt của con, đến lúc đó mới có thể đánh bại được Hy Nguyệt.”
“Chẳng lẽ nhìn thấy Hy Nguyệt và anh ấy mắt qua mày lại, còn giả bộ như không nhìn thấy gì sao?” Lục Kiều Sam tức giận đến mức không thể chấp nhận một ả thấp kém lúc nào cũng nổi bật hơn mình.
“Không muốn cũng phải nhịn, chỉ cần Tần Nhân Thiên còn ở đây, con không thể lại gây chuyện, bắt Lãnh Phong đi dạy bảo cô ta. Mặc kệ Lãnh Phong trừng phạt như thế nào cũng là chuyện nó phải làm, nhưng con không được. Con là chị, con không thể cứ mãi cầm gậy đuổi theo cô ta, ngay cả khi là cô ta sai, người khác cũng sẽ cảm thấy là con ngang ngược.” Bà Lục khuyên giải nói.
Khóe miệng Lục Kiều Sam giật giật, cô ta muốn nhanh chóng nắm lấy cơ hội giết chết nghiệt chủng trong bụng kẻ đê tiện, làm sao có thể suy nghĩ nhiều như vậy.
Bà Lục đi tới sảnh, Hy Nguyệt đang cùng chơi đất nặn với Lục Sênh Hạ, Tư Mã Ngọc Như đang ngồi ở bên cạnh chứng kiến cảnh này không khỏi mỉm cười hạnh phúc.
Lục Lãnh Phong đang cùng Lục Vinh Hàn chơi cờ.
Không ai quan tâm đến chuyện của Lục Kiều Sam, như thể chuyện cô ta bị đánh là rất đáng.
Nhưng bà ta không thể mặc kệ chuyện này được, đây chính là muốn dung túng cho Hy Nguyệt trở nên kiêu ngạo.
Bà ta cảm thấy Lục Kiều Sam hoàn toàn không có địa vị trong gia đình này, không biết về sau sẽ còn ức hiếp Kiều Sam như thế nào nữa.
Phải nói cho Hy Nguyệt biết, trong ngôi nhà này cô không có địa vị gì đáng nói, phải lấy Lục Kiều Sam làm gốc, cung kính với con gái của bà ta.
“Lãnh Phong, Kiều Sam là chị cả ở trong nhà, cho dù con bé có làm sai chuyện gì thì con cũng không thể đối xử với nó như vậy được. Nếu như con bé thật sự làm sai thì con có thể nói với mẹ, mẹ sẽ răn dạy nó. Nhưng chuyện ngày hôm nay, con bé cũng không làm gì sai, chỉ dạy dỗ em dâu không nghe lời một chút thôi, thân là chị cả dạy dỗ em dâu một chút cũng là chuyện nên làm.” Bà Lục nhíu mày nói.
“Mẹ, nếu như những lời này bị các cô các chú nghe được thì cái vị trí bà chủ này của mẹ e là khó giữ được. Ở nhà họ Lục, địa vị của người nắm giữ và người thừa kế đều vượt lên trên già trẻ. Là người thừa kế, con có quyền xử lý bất cứ người cùng lứa nào làm trái với gia quy. Mà với tư cách là vợ của con, là bà chủ tương lai, Lục Kiều Sam phải cung kính với cô ấy như đối đãi với bà chủ. Khiêu khích vợ của người thừa kế cùng tội như khiêu khích bà chủ. Dựa theo hành vi của chị ấy, ít nhất cũng phải bị đánh mười roi, con chỉ đánh chị ta có ba roi thì chị ấy nên biết ơn rồi.”
Lục Lãnh Phong chậm rãi nói một câu, giống như một bàn tay vô hình đánh vào mặt của bà Lục một cái thật mạnh, khiến cho cả khuôn mặt của bà ta đều đang co rúm lại.
Không có quy củ thì không thành tiêu chuẩn.
Gia quy của nhà họ Lục áp dụng cho toàn bộ gia tộc họ Lục, không phải chỉ riêng một nhà của Lục Vinh Hàn.
Mặc dù những người khác không ở cùng một chỗ nhưng đều phải tuân thủ gia quy.
Sở dĩ lực liên kết của gia tộc họ Lục cực kỳ mạnh, tất cả con cháu đều giữ đúng bổn phận cũng là vì có được chế độ gia quy cực kỳ hoàn thiện.