Mục lục
Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng - Diệp Hy Nguyệt - Lục Lãnh Phong (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 917

Bà ta nhất định phải rèn sắt khi còn nóng, túm lấy cơ hội đuổi Hy Nguyệt ra khỏi nhà, nếu không đợi sau này cô ta ngồi lên cái ghế nữ chủ nhân nhà họ Lục, bà và con gái sẽ không được yên thân.

Lục Vinh Hàn nghe thấy vậy, sự tức giận giống như ngọn núi lửa phun trào, không cách nào ngăn cản được, “Mẹ nào con nấy, bà nghe cho kỹ đây, nếu hôm nay Tiểu Quân có mệnh hệ gì thì bà không còn là vợ của tôi cũng không còn là con dâu của nhà họ Lục này nữa.”

Khóe miệng Bà Lục co quắp, “Bây giờ người làm sai là Hy Nguyệt, không phải Kiều Sam, Kiều Sam gặp chuyện như vậy, người làm bố như ông chẳng phải càng nên quan tâm con gái hơn hay sao?”

“Tốt, tốt lắm!” Lục Vinh Hàn nghiến chặt răng nghiến lợi nói, bây giờ tình huống nguy cấp, ông tạm thời không so đo với bà ta, đợi sau xử lý sau

Lục Hạ Sênh và Lục Lãnh Phong cùng đứng dưới sân.

Người hầu đã trải xong đệm hơi.

“Anh, nếu chị cả thật sự ném Tiểu Quân xuống, anh nhất định phải đỡ được thằng bé nhé!”

Lục Lãnh Phong không chớp mắt nhìn chằm chằm vào Tiểu Quân.

Thằng bé bình tĩnh hơn rất nhiều so với tưởng tượng của anh, nó không hề khóc lóc cũng chẳng giãy giụa.

Tuy rằng mới có ba tuổi nhưng nó có sự kiên cường và mạnh mẽ của Hy Nguyệt.

“Anh nhất định sẽ không để Tiểu Quân xảy ra việc gì.”

Lúc Tiểu Quân cúi đầu xuống, cậu bé đã nhìn thấy Lục Lãnh Phong và Lục Hạ Sênh.

Cậu bé vốn còn có chút sợ hãi nhưng nhìn thấy bọn họ xong liền bình tĩnh lại.

Cậu bé tin Lục Lãnh Phong giống như tin Hứa Nhã Thanh vậy, anh là người bố giỏi nhất trên thế giới này, anh nhất định sẽ cứu cậu bé.

“Mẹ ơi, mẹ đừng lo lắng, mẹ nhất định phải bảo vệ em giống như bảo vệ con, không để người xấu làm hại em.”

Câu nói của cậu bé đả động đến rất nhiều người.

Nước mắt Hy Nguyệt không ngừng rơi xuống, “Tiểu Quân, con đừng sợ, mẹ sẽ cứu con.”

“Con không sợ, con là con trai, đứng trước mặt người xấu không được sợ hãi.” Túi Sữa Nhỏ nở nụ cười an ủi cô.

Trái tim Hy Nguyệt giống như bị xé làm đôi.

Cô cũng biết Lục Lãnh Phong bây giờ đang ở dưới lầu, lần trước anh có thể đỡ được đứa bé nhưng lần này cô không chắc chắn anh có làm được giống như lần trước hay không, bảo đảm an toàn cho thằng bé hay không.

Nhưng cô lựa chọn tin tưởng anh.

“Đúng, Tiểu Quân là con trai, là đứa trẻ dũng cảm nhất, có mẹ ở đây, không ai có thể làm hại Tiểu Quân được.”

Đôi mắt của Túi Sữa Nhỏ trong trẻo, khuôn mặt xinh xắn không chút sợ hãi, cho dù có là người lớn đi nữa cũng không thể giữ bình tĩnh như cậu.

Bà cụ nhìn cậu bé giống như thấy được Lục Lãnh Phong kho còn bé.

“Kiều Sam, con làm vậy chẳng có tác dụng gì đâu, nếu thằng bé bị thương, con cũng không yên ổn.”

“Bà nội nói đúng đó, con làm vậy là phạm pháp, cho dù mẹ con cũng không thể cứu con được đâu.” Cô nhỏ nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK