Chương 957
Một giấc mơ giống như trước đây!
Khi cô thức dậy, trái tim cô đang đập thình thịch một cách điên cuồng.
Chuyện quái gì đang xảy ra vậy?
Chẳng lẽ hồn ma của anh Thạch lại trở về rồi sao?
Lúc quay đầu lại, cô nhìn thấy Lục Lãnh Phong còn đang ngủ say. Thật may là cô đã không hét lớn, nếu không cô lại đánh thức anh dậy.
Cô xoay người, cuộn tròn mình và nằm vào trong lòng anh. Lúc này, chiếc áo ngủ đã bị mồ hôi lạnh sau lưng làm cho ướt đẫm.
Cùng lúc đó, ở một vùng biển quốc tế và trên một hòn đảo nhỏ không rõ tên.
Một người đàn ông đã đi dạo trên bãi biển trong một khoảng thời gian dài. Anh ta đang cảm thấy vô cùng phiền muộn. Mỗi ngày, anh ta đều nghĩ đến việc làm thế nào để trốn thoát khỏi đây.
Tuy nhiên, anh ta lại không biết tình trạng bên ngoài thế nào, không biết tên độc ác kia sẽ làm ra những chuyện điên cuồng nào nữa.
Anh ta điên mất rồi.
Anh ta còn lo lắng rằng người phụ nữ mà mình yêu quý nhất sẽ bị tổn thương.
Vì vậy, anh ta không thể cứ tiếp tục bị mắc kẹt ở chỗ này được nữa, anh ta nhất định phải nghĩ ra cách để rời khỏi đây.
Thứ bảy, Hy Nguyệt mới từ trên lầu xuống dưới thì nhìn thấy Lục Sênh Hạ đang ngồi ở trên sô pha lầm bầm lầu bầu cái gì đó.
“Hôm nay lại không thể đi bảo tàng khoa học, thật sự chán quá.”
Hy Nguyệt đã đi đến: “Làm sao vậy, Sênh Hạ?”
Lục Sênh Hạ bĩu môi: “Mẹ đã nói là sẽ đi bảo tàng khoa học với em, vậy mà lại đi thăm em họ, nó chỉ bị khó tiêu thôi mà mẹ lại rất lo lắng cho nó, giống như là bị bệnh gì nặng lắm vậy.”
Hy Nguyệt hơi mỉm cười: “Em họ của em là con trai của cậu em sao?”
Lục Sênh Hạ gật đầu: “Đúng vậy, nó là con trai nhỏ của cậu em, nhỏ hơn em một tuổi. Mẹ em đối xử với nó rất tốt, còn tốt hơn em nữa đấy, giống như em họ là con trai ruột của mẹ vậy.”
Hy Nguyệt ngồi xuống bên cạnh, nhẹ nhàng xoa xoa đầu cô bé: “Dù sao cũng là cháu trai ruột của mình, mẹ em đối xử tốt với cậu bé là rất bình thường.”
“Mỗi cuối tuần mẹ em đều sẽ đi thăm nó, mỗi tháng đều sẽ mua quá cho nó, gia sư của nó là mẹ tự mình chọn lựa, mỗi lần chỉ cần nó có chút cảm mạo gì đó thì mẹ rất lo lắng, nhất định phải đi thăm nó. Những đồ của em mà nó thích, mẹ sẽ bắt em đưa cho nó, nói em là chị phải nhường em trai…” Lục Sênh Hạ dẩu cái miệng nhỏ, nói một tràng dài, trong giọng nói xen lẫn chút không vừa lòng.
Nói xong, cô bé chớp chớp mắt, nhìn Hy Nguyệt: “Chị dâu, chị sẽ đối xử như vậy với cháu trai trai nhỏ của chị sao?”
Hy Nguyệt sờ cằm, nghe thì đúng thật là có chút kỳ lạ, có lẽ là là mẹ nhỏ không có con trai nên trong lòng tiếc nuối, nên mới con con trai của em trai mình như ruột thịt.
“Nếu chị có một cháu trai, đúng là sẽ đối xử với nó rất tốt, nhưng sẽ không cẩn thận tỉ mỉ như vậy. Quan hệ của em và em họ không tốt sao?”
“Nó bị cậu mợ chiều hư, sau này lớn lên khẳng định sẽ biến thành Lục Kiềm Sam thứ hai.” Lục Sênh Hạ khoanh tay trước ngực, lầu bầu nói.