Mục lục
Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng - Diệp Hy Nguyệt - Lục Lãnh Phong (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 334

“Đúng vậy.” Hy Mộng Lan gật đầu, cố gắng biểu hiện ra cho mọi người thấy dáng vẻ con nhà có giáo dưỡng của mình, muốn hạ thấp Hy Nguyệt, muốn hạ gục cô trên mặt khí chất.

Hy Nguyệt không biết chơi, vì vậy chỉ nhỏ giọng nói: “Tôi sẽ đứng ở bên cạnh xem mọi người chơi.”

Lục Lãnh Phong dùng bàn tay to lớn của mình bao phủ lên đầu cô, giống như đang an ủi con thú cưng của mình: “Học.” Anh phun ra một chữ, đây là mệnh lệnh!

Cô không dám chống đối anh, chỉ có thể kiên trì ra sân học.

Hy Mộng Lan mặc trang phục thường dùng để chơi golf, trên mặt chỉ trang điểm nhẹ, trông rất có hương vị của tuổi trẻ đầy sức sống.

Nếu đã biết Lục Lãnh Phong thích kiểu người năng động đầy sức sống, vậy cô ta sẽ giả vờ đóng vai một người năng động đầy sức sống.

Cô ta rất linh hoạt, có thể mô phỏng theo bất cứ loại hình nào.

Bên phía Hy Nguyệt khá thảm, ngay cả gậy golf cũng không biết cầm như thế nào mới đúng, dáng vẻ trông vô cùng vụng về.

Cô ta và Lục Kiều Sam thấy vậy, cười thầm trong lòng.

Cô ta vung cây gậy golf, quả bóng trắng bay ra ngoài theo đường vòng cung parabol tuyệt đẹp.

Tư thế vung gậy của cô ta vừa tao nhã vừa xinh đẹp, hoàn toàn có thể nghiền ép Hy Nguyệt.

“Oa.” Lục Kiều Sam giơ ngón tay cái lên tỏ ý khen ngợi: “Mộng Lan, em đánh golf giỏi quá. Chị vẫn luôn cho rằng hai người muốn ở chung một chỗ với nhau thì phải có ít nhất cùng một sở thích, nếu không nhất định sẽ dần trở nên chán ghét đối phương, mối quan hệ chắc chắn sẽ kéo dài không lâu.”

Hy Nguyệt không nói gì. Đúng là cô và Lục Lãnh Phong đến từ hai thế giới khác nhau, không có bất kỳ tiếng nói chung nào.

Lục Lãnh Phong không thèm để ý đến Lục Kiều Sam, bà chị này mãi không thể sửa được cái tật luôn tìm đường chết của mình.

Anh duỗi cánh tay dài lên phía trước, kéo cô vào trong ngực mình, nắm lấy tay của cô.

Khuôn mặt điển trai của anh khẽ cúi xuống, áp vào má cô: “Tôi chỉ dạy một lần, nhìn cho kỹ.”

Giọng nói của anh rất nhẹ, nhưng bởi vì tư thế của hai người, lời của anh vừa nói ra khỏi miệng đã lọt vào tai cô.

Cô biết anh không có tính kiên nhẫn, nếu sau khi anh dạy một lần mà cô vẫn không học được, chắc chắn sẽ bị anh vứt bỏ.

Thế nhưng cô không thông minh như vậy mà.

Nếu golf dễ học như vậy, vậy thì tất cả mọi người đều biết đánh.

Anh nắm tay cô để làm động tác mẫu, cơ thể hai người thân mật dán sát vào cùng một chỗ.

Hy Mộng Lan nhìn chòng chọc vào bọn họ, trong lòng đang ói ra máu, tròng mắt cũng sắp phun máu đến nơi rồi.

Giờ khắc này, cô ta thật sự hy vọng vừa nãy mình đừng thể hiện quá tốt. Nếu mình giả vờ không biết đánh golf, chắc hẳn sẽ được anh dạy theo kiểu mập mờ như vậy.

Khóe miệng của Lục Kiều Sam giật giật, cô ta chắc chắn Lục Lãnh Phong chỉ đang bảo vệ mặt mũi của bản thân mà thôi.

Hy Nguyệt có cái mác vợ của anh, vậy mà ngay cả golf cũng không biết đánh. Điều này làm mất mặt anh, cho nên anh mới phải dạy cô.

Hy Nguyệt không có thời gian rảnh đi để ý tới bọn họ, đứng im ở bên cạnh anh. Cô nghe giảng rất nghiêm túc, cũng rất chú tâm vào việc học. Cô sợ Đại Ma Vương sẽ cáu giận nếu cô không học kịp, sau đó trở về trừng phạt cô.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK