Chương 2089
“Ai… Ai thế?”
Hy Nguyệt che miệng lại, hạ thấp âm lượng chỉ đủ hai người nghe thấy.
“Trời biết đất biết, cô tôi biết rõ.”
Vẻ mặt Kiều An vặn vẹo.
“Tôi không hiểu ý của cô là gì, sao tôi lại biết rõ chứ?”
Hy Nguyệt cười nhạt một tiếng.
“Không sao, tôi cũng không phải đến để tra án, tôi chỉ muốn nói, có rất nhiều chuyện không thể lừa được mắt tôi, trong mắt của tôi, chuyện này hoặc là do Tư Mã Ngọc Như âm thầm quấy rối, hoặc là Đỗ Di Nhiên vừa ăn cướp vừa la làng, đây là câu trả lời tốt nhất rồi.”
Lời này đã cảnh cáo người nào đó đừng nghĩ châm lửa đến người cô, lại cho cô ta uống một viên thuốc an thần.
Vẻ mặt Kiều An lóe lên sự khác thường, cô ta uống một ngụm trà, khóe môi nở một nụ cười có chút khoa trương.
“Cô nói đúng, tôi ăn no rồi, nên thu dọn đồ chuẩn bị về nhà.”
Hy Nguyệt cười một tiếng, không nói gì thêm nữa.
…
Đỗ Di Nhiên phiền muộn suốt cả một buổi tối, vốn dĩ cô ta muốn Hy Nguyệt phải mang tiếng oan, kết quả thông minh quá sẽ bị thông minh hại, tự bê đá đập vào chân mình, không thể làm gì khác.
Kiều An vừa đi đến đại sảnh thì nhận được điện thoại của cô ta.
Đi vào phòng cô ta, Kiều An tỏ ra vẻ tặc lưỡi.
“Cô Đỗ, không ngờ đấy, cô thế mà đi nhầm đường chơi chiêu hiểm như thế, nhưng đáng tiếc lại không thành công.”
Đỗ Di Nhiên thở hổn hển mắng.
“Tôi bị Hy Nguyệt kia hãm hại, sao tôi có thể hạ độc mình chứ.”
Kiều An thở dài.
“Hiện tại cho dù cô có giải thích như thế nào thì cũng chẳng ai tin cô, nhất là chỗ Lãnh Phong, đoán chừng cô sẽ bị cho vào danh sách đen.”
Đỗ Di Nhiên bĩu môi.
“Tôi gọi cô đến đây chính là để cô giúp tôi nghĩ cách, làm cách nào mới có thể rửa sạch oan khuất cho tôi.”
“Tìm ra hung thủ, chẳng phải sẽ rửa sạch được oan khuất cho cô ư?” Kiều An nhún vai nói.
“Hung thủ chính là Hy Nguyệt, tất cả mọi chuyện này đều là do cô ta làm, cô ta quá hèn hạ, quá âm hiểm, quá xảo trá.” Đỗ Di Nhiên nghiến răng nghiến lợi, hận không thể lột da, rút gân uống máu Hy Nguyệt.
Kiều An xua tay nói.
“Cô cũng đừng quên hiện tại tất cả mọi người đều cho rằng cô đang hãm hại Hy Nguyệt, cho dù cô tìm được chứng cứ cũng sẽ bị người ta cho rằng là ngụy tạo, không ai tin, càng đừng nói đến Lục Lãnh Phong.”
“Vậy tôi còn tìm hung thủ làm gì nữa?” Đỗ Di Nhiên phồng má, tức đến điên lên.