Chương 952
Hợp đồng của nhà họ Lục chính là làm cho bọn họ nhận ra được điều này.
Bảo vệ kéo Ngọc Linh đi ra ngoài.
Bà Lục lặng lẽ đưa mắt nhìn Hy Nguyệt, bà ta cứ tưởng Hy Nguyệt sẽ rộng lòng tha thứ cho Ngọc Linh, nào ngờ thái độ của cô lại cứng rắn như thế.
Có vẻ như trước đây, bà ta đã đánh giá thấp cô rồi.
Hy Nguyệt không phải đóa hoa trắng lương thiện thánh khiết gì, trước đây cũng chỉ giả bộ tỏ ra nhu nhược, bây giờ đã lên làm bà chủ của gia đình, liền lộ ra đuôi cáo.
Nhưng những lời này bà ta chỉ có thể nhủ thầm trong bụng, không thể phát ra tiếng.
“Hy Nguyệt, con làm rất đúng, loại người tiểu nhân làm nhiều việc ác như thế này cần phải bị trừng trị nghiêm khắc.”
Ba ta còn chưa kịp dứt lời, Lục Vinh Hàn đã hừ nhẹ một tiếng: “Bây giờ bà cũng là người bị tình nghi, bà ngoan ngoãn trở về đợi cho tôi, chuyện này tôi nhất định sẽ điều tra rõ ràng. Bà đừng tưởng rằng có thể lừa gạt cho qua.”
Khóe miệng bà Lục co quắp “Tôi đây cây ngay không sợ chết đứng. Tốt nhất là hãy điều tra ra được kẻ tiểu nhân đã vu hãm tôi.” Nói xong, bà ta giận đùng đùng bỏ ra ngoài.
Hy Nguyệt nhìn bóng lưng bà ta, đôi mắt hơi híp lại.
Bà cụ Lục sai người sửa sang lại toàn bộ căn phòng một chút, đợi đến khi chắc chắn rằng không còn vật gì hư hại nữa thì mới yên lòng.
Hy Nguyệt ngồi trên ghế sofa, uống nước trái cây, tựa như có chút suy tư: “Ma Vương Tu La, anh thật sự tin rằng mọi chuyện là do mẹ anh gây ra sao?”
Lục Lãnh Phong sờ cầm, trầm ngâm nói: “Không bài trừ khả năng bà ấy muốn trả thù em nhưng thủ đoạn low như thế, bà ấy là một người cẩn thận, chuyện này không hợp với tác phong làm việc của bà ấy.”
Hy Nguyệt nhún vai: “Em cũng nghĩ như vậy, nếu thật là do mẹ gây ra thì bà ấy sẽ không bộc lộ danh tính thật của mình trên Facebook, cũng sẽ không dùng internet trong nhà để lên mạng mà sẽ tìm một tiệm internet ngầm, tránh bị điều tra ra địa chỉ IP.”
Lục Lãnh Phong nhẹ nhàng vuốt mũi cô: “Thông minh, không hổ là vợ yêu của anh.”
Hy Nguyệt uống một ngụm nước trái cây, hàng lông mày liễu hơi cong: “Nếu Facebook được tra ra ở biệt thự Lục Nam thi chắc chắn sẽ là người có quan hệ với mẹ, anh đoán thử xem có phải là do Lục Kiều Sam hay không?”
‘Thật là ngu ngốc, không có cái gì mà chị ta không dám làm cả.’ Ánh mắt của Lục Lãnh Phong trong nháy mắt trở nên lạnh lùng, ở nhà họ Lục, người mà khiến mẹ không có chút phòng bị nào, chỉ sợ cũng chỉ có cô ta.
‘Nhưng mà…’ Giọng điệu của Hy Nguyệt thay đổi: ‘Lục Kiều Sam sẽ không ngốc đến mức giá họa cho mẹ ruột của mình chứ?’
‘Chị sợ chị ấy bị lợi dụng rồi.’ Ánh mắt Lục Lãnh Phong hiện lên một tia sắc bén.
Hy Nguyệt nhún vai, cô hiểu ý của Lục Lãnh Phong.
Con người Lục Kiều Sam bụng dạ hẹp hòi, có thù là phải trả, làm chuyện gì luôn bất chấp hậu quả, cũng có khả năng là bị người khác lợi dụng.
‘Cái này cũng chỉ là suy đoán mà thôi, công kích trước mặt thì dễ tránh, còn đâm sau lưng thì khó phòng, nếu thật sự là Lục Kiều Sam thì không sợ, chỉ sợ những người núp sau bóng tối, khó lòng phòng bị.’
‘Người giống như Ngọc Linh, tuyệt đối không thể có người thứ hai.’ Trên gương mặt tuấn tú của Lục Lãnh Phong có một tia sát ý.
Chính là giết gà dọa khỉ, cho dù có thể thông cảm được với Ngọc Linh, nhưng cô ta đã xúc phạm đến điểm tối kỵ của nhà họ Lục, nhà họ Lục lấy cô ta để cảnh cáo tất cả người làm.