Mục lục
Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng - Diệp Hy Nguyệt - Lục Lãnh Phong (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1117

Hy Nguyệt dựa sau ghế sô pha, ánh mắt dừng một góc qua cánh cửa sổ kia: “Em là đang suy nghĩ, mẹ nhỏ có lẽ không có dã tâm, chỉ là muốn an phận làm một mẹ hiền dâu thảo, nhưng Tư Mã Minh Thịnh nhất định là có, ông ta sẽ không ngừng ở bên tai thuyết phục mẹ nhỏ. Bọn họ muốn nắm trong tay Lục thị, chỉ cần một điều kiện, chính là mẹ nhỏ có một đứa con trai. Dựa theo điều kiện y học bây giờ, tuổi này cũng có thể thực hiện, hơn thế có thể mẹ nhỏ đã đi đông trứng từ trước rồi. Mặc dù anh là con trai trưởng, nhưng ở nhà giàu có bỏ qua ai, gia tài cho con thứ cũng có thể lắm.”

Lục Lãnh Phong ôm vai: “Vợ, em xem cung đấu nhiều quá rồi. Chuyện không giống trong hoàng cung, cũng không phải là do một người định đoạt. Hơn nữa bố không phải người cảm tính, nếu như mẹ nhỏ có vị trí quan trọng hơn lợi ích, bố sớm cùng mẹ ly dị, sao còn giữ lại?”

“Cũng đúng, dù sao chúng ta phải biết rõ chân tướng, thấy rõ ràng bản chất một người, như vậy mới có phòng bị mà.” Hy Nguyệt nói như có suy nghĩ gì đó.

Lục Lãnh Phong chọc đầu mũi cô: “Vợ, hiểu lầm là hiểu lầm, gia đình hòa thuận mới là quan trọng.”

“Em biết.” Cô gật đầu một cái: “Mẹ ở bên ngoài một đoạn thời gian, chắc đang nghĩ cách làm hoà với bố. Cũng chung sống hơn nửa đời người, chung quy còn có cảm tình, không có tình yêu cũng có tình thân.”

Lục Lãnh Phong khẽ vuốt cằm, chuyện đúng là nên thử một chút.

Uống xong sữa bò, Hy Nguyệt vuốt ve bụng: “Ngày mai phải làm kiểm tra, bà nội đã hẹn xong viện trưởng Vương rồi, tám giờ đến.”

Lục Lãnh Phong cúi đầu, hôn bụng của cô: “Lần này phải làm siêu âm không? Rốt cuộc có thể nhìn một chút hình dạng hai tên nhóc thế nào, giống như em, hay là anh?”

“Con gái giống như em, con trai giống anh thì tốt.” Cô cười một tiếng, trên mặt đầy vẻ hạnh phúc.

Ngày hôm sau, hai vợ chồng đi đến bệnh viện.

Vừa mới tới cửa bệnh viện, điện thoại di động Lục Lãnh Phong vang lên.

Là Kiều An gọi.

“Lãnh Phong, em đang ở nông trại Long Đình, anh tới đi, xảy ra chuyện…”

Lục Lãnh Phong kích động, theo bản năng nhìn Hy Nguyệt một cái, cô đang xem các mục kiểm tra, mẹ cô để cô đi trước thử nước tiểu, nghiệm máu… Cuối cùng làm siêu âm.

Suy tư Hy Nguyệt đều đặt trong việc khám thai, không có chú ý tới Lục Lãnh Phong bất thường.

Khi cô ở nhà vệ sinh, điện thoại lại vang lên.

Lục Lãnh Phong bất đắc dĩ thở dài: “Mẹ, con có chút việc gấp, phải rời đi trước…”

Mẹ Hy Nguyệt ngẩn ra: “Sắp đến lúc làm siêu âm rồi, đợi siêu âm xong rồi con đi.”

“Lát… con xem hình, đợi cô ấy ra, mẹ giúp con nói một tiếng.” Lục Lãnh Phong nhìn đồng hồ, vội vã rời đi.

Cách đó không xa, bà cụ Lục đang cùng viện trưởng Vương nói gì đó, thấy cháu trai rời đi, liền thuận miệng hỏi: “Chị sui, Lãnh Phong đi đâu vậy?”

“Nó nói có chuyện gấp, đi trước, không ở cùng Hy Nguyệt xem siêu âm nữa.” Mẹ Hy Nguyệt có chút bất mãn, bà không tin Lục Lãnh Phong có chuyện gấp gì không đợi được ba mươi phút.

Bà cụ Lục kinh ngạc, đang muốn lấy điện thoại ra, muốn gọi điện thoại Lục Lãnh Phong, bị Hy Nguyệt ngăn cản, cô tới đúng lúc mẹ mình đang nói nên nghe thấy hết rồi: “Bà nội, không quan trọng, có thể là công ty tạm thời có chuyện, chờ anh ấy trở lại nhìn ảnh siêu âm cũng được.”

Trong lòng cô có chút mất mác.

Cô không biết Lục Lãnh Phong lúc này có thể có chuyện gì, quan trọng hơn cô cùng đứa trẻ, khiến anh ấy không đợi được thêm chút nào.

Mẹ cô sao không nhận ra được vẻ mất mát của con gái, ôm vai cô: “Chúng ta đi siêu âm trước, chờ nó trở lại, ta nghiêm túc phê bình.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK