Chương 444
Ngón tay mảnh khảnh của Lục Lãnh Phong chậm rãi di chuyển, vuốt ve mặt cô, động tác của anh rất nhẹ, giống như lông vũ đang bay vậy.
“Hy Nguyệt, tôi sẽ không để cô chết, cô phải ngồi vào vị trí làm con rối.”
Lời này không giống như đang an ủi, mà giống như một kiểu đe dọa, sau lưng cô dâng lên cơn ớn lạnh, cô nhanh chóng uống ngụm canh để kiềm chế sự lạnh lẽo.
Không biết có phải cô uống quá gấp không, mà trong bụng đột nhiên quặn lên, có một cỗ nước chua trào lên, cô vội vàng ôm miệng chạy vào nhà vệ sinh.
“Oẹ.”
Nghe thấy âm thanh nôn ọe của cô, Lục Lãnh Phong nhíu mày.
Vậy mà vẫn chưa khỏe.
Khi Hy Nguyệt đi ra, sắc mặt tái nhợt, có một loại cảm giác sắp ngã quỵ xuống, dạ dày rất khó chiu, thật sự bị hỏng rồi.
Lục Lãnh Phong bế ngang cô lên, đặt trên giường: “Sao cô còn chưa khỏe?”
Anh buồn bực, không thích nhìn thấy dáng vẻ cô ôm yếu.
“Dạ dày cần phải dưỡng mà, vốn dĩ tôi sắp khỏi rồi, vừa rồi đói quá, ăn quá gấp, cho nên mới có chút không thoải mái.” Cô xoa bụng.
“Ngoan ngoãn nằm đấy co tôi, hôm nay không cho phép chạy lung tung.” Anh bá đạo ra lệnh, sau đó đi ra ngoài.
Đi xuống dưới tầng, anh gọi dì Mai đến: “Dì Mai, có loại canh gì giúp dạ dày tốt hơn một chút không?”
“Bụng của cậu chủ khó chịu sao?” Dì Mai nhanh chóng hỏi.
“Là Hy Nguyệt, hôm qua cô ta ăn thanh mai làm hỏng bụng, nôn mấy lần rồi.” Lục Lãnh Phong bình tĩnh nói.
“Nôn?”
Dì Mai im lặng một lúc, trên mặt có ý cười: “Cậu chủ, tháng này cô chủ có kinh nguyệt không?”
“Không có.” Lục Lãnh Phong không suy nghĩ trả lời, dường như ngày nào anh cũng muốn, nếu như cô ta đến thàng thì anh không thể nào không biết được.
“Vậy thì rất có thể là có thai rồi, không phải là hỏng bụng đâu.” Dì Mai cười nói.
“Có thai?” Lục Lãnh Phong chấn động, trong lồng ngực nhất thời có loại cảm giác khó tả, anh cũng không biết đây là loại cám giác gì, tóm lại không hề tệ.
Nhưng trong góc hành lang, trái tim của người nào đó như bị tan nát.
Hy Nguyệt có thai?
Trời ơi, tại sao lại vào lúc này chứ?
Nếu như cô cũng mang thai, thì con của cô ta sẽ không có một chút giá trị nào cả.
Cô ta phải nhanh chóng tìm Lục Kiều Sam thương lượng đối sách, tuyệt đối không thể để Hy Nguyệt mang thai, nếu như thật sự có rồi, thì sẽ khiến nó chết, đừng nghĩ sẽ sống được một tháng.
Dì Mai đang chuẩn bị gọi điện thoại cho bác sĩ, Lục Kiều Sam nhanh chóng đi đến: “Bác sĩ phụ khoa của tôi rất tốt, kết hợp giữa Đông y và Tây y, tôi gọi điện thoại cho cô ta, bảo cô ta đến đây khám cho Hy Nguyệt.”
Nói xong, cô ta cướp điện thoại, nói mấy câu, rồi cúp máy.
“Tôi hẹn với cô ta rồi, ngày mai cô ta sẽ đến đây.”