Mục lục
Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng - Diệp Hy Nguyệt - Lục Lãnh Phong (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1826

Lục Sênh Hạ sâu kín liếc mắt xem xét cô ta một chút: “Đã bị bệnh thì tại sao không đi bệnh viện, cứ nằm ở nhà có lợi ích gì chứ?”

“Mẹ không thích mùi thuốc đông y ở trong bệnh viện, vẫn là ở nhà mình thì tốt hơn.” Tư Mã Ngọc Như hữu khí vô lực nói.

“Bố đâu rồi?” Lục Sênh Hạ hỏi.

“Bố con đi tới công ty rồi, ông ấy còn đang điều tra tung tích của Ngọc Thanh, cũng không biết rốt cuộc Ngọc Thanh chạy đi đâu rồi, thằng bé còn sống hay đã chết.” Tư Mã Ngọc Như nói xong lập tức bắt đầu khóc.

Người giúp việc bưng một cốc nước trái cây tới.

Lục Sênh Hạ uống một hớp, dùng vẻ mặt chất vấn nhìn cô ta: “Mẹ cũng đã bị đuổi ra khỏi nhà họ Lục rồi, vì sao còn chưa chịu yên ổn nữa? Mẹ cho rằng tìm người khác làm một thằng con vịt tới hãm hại chị dâu là có thể phá hư quan hệ của chị dâu và Ngọc Thanh hay sao? Mẹ như vậy không chỉ khiến cho Ngọc Thanh thêm không thích mẹ, mà còn sợ mẹ thêm nữa mà thôi.”

Tư Mã Ngọc Như cố nén lửa giận trong lòng: “Mẹ mới là mẹ của con, mang thai chín tháng mười ngày sinh ra con nuôi con khôn lớn, nhưng mà tại sao con cứ luôn hướng cùi chỏ ra bên ngoài, lại còn giúp đỡ cho Hy Nguyệt kia, cô ta thì có thể mang lại cái gì cho con chứ?”

Lục Sênh Hạ hừ nhẹ một tiếng: “Ở trong mắt của mẹ, tình thân thì tính là cái gì, không phải đều bị mẹ lấy ra làm công cụ để lợi dụng hay sao? Làm người phải biết tự mình hiểu lấy, dựa vào chỉ số thông minh của mẹ, năng lực của mẹ mà muốn giành được Lục Thị, cơ bản là không có khả năng đâu.”

Cơ mặt của Tư Mã Ngọc Như hơi co rút: “Ngọc Thanh cũng là con trai của nhà họ Lục, dựa vào cái gì toàn bộ nhà họ Lục đều rơi vào trong tay của Lục Lãnh Phong, còn Ngọc Thanh lại không được chia cái gì cơ chứ? Thằng bé chính là em trai ruột của con, nếu như nó có thể lên làm người quản lý của nhà họ Lục, đối với con chỉ có lợi mà không có hại.”

“Nó không thể trở thành người quản lý của nhà họ Lục được, vì sao mẹ vẫn còn chưa đối diện được với sự thật đó được đây? Hay là nói mẹ cơ bản chỉ muốn biến nó trở thành một con rối, chuẩn bị bản thân ở đằng sau buông rèm chấp chính, làm Từ Hi Thái Hậu đúng không?” Từng lời nói của Lục Sênh Hạ đều hết sức sắc bén, giống như đã lột xuống một lớp da của Tư Mã Ngọc Như, khiến cho toàn bộ dã tâm lòng dạ hiểm độc bên trong cô ta hết thảy đều lộ ra bên ngoài.

Cô ta đúng là đã nghĩ như vậy đấy.

“Chẳng lẽ con tới đây chính là để chọc tức mẹ hay sao? Mẹ đã bệnh thành như vậy rồi, con còn muốn chọc tức mẹ nữa à?”

“Đừng giả bộ nữa, mẹ cơ bản là không có bệnh, mẹ còn khỏe lắm.” Lục Sênh Hạ nói thẳng vào vấn đề, không muốn quanh co lòng vòng với cô ta: “Mẹ giả bệnh gọi tôi đến là muốn làm gì, nói thẳng đi.”

Tư Mã Ngọc Như nuốt nước miếng xuống, cố gắng kiềm chế cơn giận trong đầu:

“Mẹ hỏi con, có phải Ngọc Thanh đã bị Hy Nguyệt giấu đi rồi không?”

“Mẹ mắc chứng hoang tưởng bị hại à, tự mẹ dọa cho Ngọc Thanh chạy mất, lại còn nghi ngờ là do chị dâu giấu đi. Chị dâu cũng không có thời gian rảnh đi quan tâm đến chuyện đổ bể trong nhà của mẹ đâu.” Lục Sênh Hạ căm giận nói.

Tư Mã Ngọc Như có chút hổn hển, thật muốn tát mạnh vào mặt món hàng lỗ vốn này: “Con không cần thay cô ta bao che, mẹ biết rõ là do chính cô ta làm. Sở dĩ mẹ gọi con tới đây chính là muốn bắt con đi đổi Ngọc Thanh.”

Lục Sênh Hạ quả thực không thể tin vào lỗ tai của mình nữa: “Không phải là mẹ bị điên rồi đấy chứ?”

“Mẹ đúng là điên rồi, Hy Nguyệt cướp mất con của mẹ, sao mẹ có thể không điên được cơ chứ?” Tư Mã Ngọc Như thẹn quá hóa giận.

Lục Sênh Hạ hung dữ trừng mắt liếc cô ta một cái: “Mẹ đừng hy vọng có thể lợi dụng được tôi.” Cô bé nói xong, lập tức quay người bước ra ngoài.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK