Chương 1342
Mặc dù chỉ nhìn thấy một mặt của Lục Lãnh Phong, cô ta đã cảm thấy tâm hồn mình bị tàn phá, và trái tim cô ta đã bị anh cướp lấy.
Đối với tình yêu của mình, cô ta phải đấu tranh cướp lấy và phải bỏ ra rất nhiều công sức, thì cô ta mới có thể thành công.
Ngày thứ hai, Hy Nguyệt dẫn theo con của mình đi về biệt thự, bố Hy và mẹ Hy cũng đi cùng.
“Hy Nguyệt, vài ngày trước, chúng tôi nhận được cuộc gọi từ dì của con, nói rằng nó sắp đến Thành phố Long Minh, muốn cả nhà đoàn tụ, cho nên bố mẹ đã mua vé tàu siêu tốc đến đây.”
Hy Nguyệt khẽ giật mình, cô biết mình có hai người cô, cô lớn ở Giang Thanh, còn cô Nhỏ, cô đã không còn ấn tượng gì nhiều nữa.
Cô Nhỏ của cô vẫn luôn ở bên nước ngoài, từ lúc bà ngoại mất đi, cũng không thấy quay về.
“Hai người không nói, con cũng đã quên, mình còn có một người Cô Nhỏ.”
“Thật sự cô Nhỏ của con cũng đã nhiều năm rồi không quay về, cũng may số điện của gia đình chúng ta vẫn luôn không đổi, nếu không Cô Nhỏ cũng không tìm thấy chúng ta.” Bố Hy mang theo chút xúc động nói.
“Cô Nhỏ ở khách sạn nào, con đi đón cô.” Hy Nguyệt nói.
Bố Hy đưa địa chỉ và số điện của Cô Nhỏ cho cô.
“Hy Nguyệt.” Ánh mắt bố Hy khẽ động nhường như muốn nghĩ đến điều gì đó, cực kỳ nhỏ tiếng nói: “Con hãy lái chiếc Rolls Royce qua đó nha.”
“Hả?” Hy Nguyệt có chút kinh ngạc, nhưng không có nhiều thời gian hỏi, xoay lưng liền đi.
Trong phòng tổng thống của một khách sạn năm sao, Hoa Vô Song đang đợi cháu gái của mình.
Lần cuối Hy Nguyệt gặp Cô Nhỏ của mình, chính là vào lúc cô lên năm, cô nhỏ trông như thế nào, cô đã không còn nhớ rõ nữa rồi.
Hoa Vô Song nhìn thấy cháu gái của mình thì vô cùng vui mừng: “Thời gian trôi qua thật nhanh, khi dì rời đi cháu chỉ là một cô nhóc, hiện tại đã lớn thế này rồi.”
“Cô nhỏ, cũng đã hai mươi năm rồi không quay về nhà rồi, cũng không điện thoại qua. Năm mới nào bố cũng đều nhắc đến cô nhỏ, bố nói bất luận là cô nhỏ ở đâu, cũng đều hy vọng cô có thể hạnh phúc.” Hy Nguyệt thấp giọng nói.
Khóe mắt của Hoa Vô Song hơi đỏ.
Ban đầu bà ấy được gả vào nhà họ Đỗ, bà cụ Đỗ chê bai bà ấy không phải xuất thân từ gia đình giàu có, muốn bà ấy thề là phải đoạn tuyệt quan hệ với bên nhà mẹ, từ nay về sau không được gặp mặt.
Bà ấy vì tình yêu, chỉ có thể nhẫn nhịn nỗi đau cắt đứt tình thân.
Đỗ Di Nhiên và Đỗ Tuyết Phù từ bên ngoài đi qua, bọn họ ở kế bên phong.
Đỗ Tuyết Phù là em chồng của Hoa Vo Song, thông minh được việc, nhận được sự coi trọng của bà cụ Đỗ, cho bà ta và anh trai Đỗ Cảnh Vinh quản lý công ty.
Đỗ Di Nhiên không phải là con gái ruột của Hoa Vô Song, mà là con vợ trước của Đỗ Cảnh Vinh, bất luận là trong sáng hay ngoài tối, đều thích chống đối với Hoa Vô Song.
“Mẹ nhỏ, xem ra mẹ nhỏ vẫn chưa quên thân tích nghèo khổ của mình nhĩ, chẳng trách đến Thành phố Long Minh, đã vội vàng gọi bọn họ qua đây.”
Cô vốn dĩ muốn chế giễu Hy Nguyệt một phen, coi như sỉ nhục Hoa Vô Song.