Mục lục
Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng - Diệp Hy Nguyệt - Lục Lãnh Phong (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 688

“Bố và chú ấy chỉ biết nhau, không phải bạn bè.” Hứa Nhã Thanh nói.

Túi sữa nhỏ cúi gằm mặt xuống, có chút thất vọng, cậu rất mong bố có thể làm bạn với chú ma vương, như vậy chú ma vương có thể thường xuyên đến nhà cậu chơi.

“Bố, con có thể mời chú ma vương đến nhà làm khách không?”

“Con phải xin mẹ đồng ý trước đã.” Hứa Nhã Thanh không trực tiếp từ chối đứa trẻ, mà dùng một cách khéo léo hơn, anh ta biết Hy Nguyệt sẽ không bao giờ đồng ý để Lục Lãnh Phong đến nhà.

Túi sữa nhỏ đâu nào biết dụng ý của anh ta, còn tưởng rằng anh ta đã đồng ý, hé chiếc miệng nhỏ nở một nụ cười: “Bố ơi, mình chơi bóng đi.”

Ngày hôm sau, thành phố Long Minh có một vũ hội của những người trong giới nổi tiếng.

Lý do Hứa Nhã Thanh bảo Hy Nguyệt ở Long Minh đợi mình chính là để tham gia vũ hội của giới nổi tiếng lần này.

Anh ta muốn mọi người trong giới nổi tiếng ở Long Minh đều biết.

Người phụ nữ này tên là Y Nhược, là vợ của anh ta, không phải Hy Nguyệt và không hề liên quan gì đến Lục Lãnh Phong.

Điều này đang tạo ra áp lực dư luận đối với Lục Lãnh Phong.

Là người thừa kế của nhà họ Lục, anh phải chú ý đến hình ảnh trước công chúng của mình, ở cùng với một người phụ nữ đã có gia đình phải biết tiết chế một chút.

Lần này, Hy Nguyệt trang điểm rất lộng lẫy và xinh đẹp, cô còn xịt một chút nước hoa hương thần bí, khác hẳn với vẻ trẻ trung tươi tắn trước đây.

Dây chuyền kim cương đắt giá trên ngực cô lấp lánh sáng rực rỡ dưới ánh đèn.

“Hôm nay em chính là một tiểu yêu tinh.” Hứa Nhã Thanh nhìn chằm chặp cô, trên mặt nở nụ cười tà mị.

“Em còn lo anh không thích dáng vẻ này của em.” Cô nở một nụ cười xinh đẹp, lộ ra hai lúm đồng tiền nhỏ xinh xắn.

“Một cười trăm vẻ thiên nhiên, Sáu cung nhan sắc thua hờn phấn son, bất kể em trang điểm kiểu gì, anh đều thích hết.” Hứa Nhã Thanh trìu mến hôn lên trán cô.

“Vậy em không phải lo lắng rồi. Nhã Phượng nói rằng em phải triệt để thay đổi bản thân, không lưu lại hình bóng của Hy Nguyệt trên người mình nữa, như vậy em mới có thể hoàn toàn nhập vai Y Nhược được, không để cho Lục Lãnh Phong và những người khác nghi ngờ.” Hàng mi dài dày của cô đột nhiên phân tán, mang theo một cái nhìn ranh mãnh.

Cho dù Lục Lãnh Phong đã biết thân phận của cô, chỉ cần người khác không biết, cô vẫn còn một tia hy vọng sống sót.

Cô có thể nói rằng Lục Lãnh Phong nhớ người vợ đã khuất của mình, vì trong lòng quá đau buồn nên mới nhất quyết coi cô là Hy Nguyệt.

Hứa Nhã Thanh rất vui, vì cô có thể hao tâm tổn huyết đến như vậy để giữ gìn cuộc hôn nhân của họ.

Điều này cho thấy trong trái tim cô chỉ có anh ta, không hề có Lục Lãnh Phong.

Hai người cùng nhau đến yến tiệc, để vú em ở nhà chăm sóc túi sữa nhỏ.

Khi hai người bước vào đại sảnh bữa tiệc, lập tức thu hút ánh nhìn của tất cả mọi người, rốt cuộc trong đám người cũng có người nhớ tới Hy Nguyệt.

“Thì ra vị này là bà chủ nhà họ Hứa trước nay chưa từng lộ diện, cô ta thật giống Hy Nguyệt.”

“Khuôn mặt tuy hơi giống, nhưng khí chất hoàn toàn không giống.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK