Mục lục
Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng - Diệp Hy Nguyệt - Lục Lãnh Phong (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1838

Là ai cho bọn họ chi phiếu sáu mươi  tỷ?

Tại sao lại cho bọn họ?

Hoa Tuấn Anh ôm cánh tay lạnh lẽo rùng mình: “Không lẽ bọn họ biết bí mật gì đó, bị giết người bịt miệng hay sao?”

“Về trước rồi nói.” Hy Nguyệt thấp giọng nói.

Chuyện khách sạn Hildon cô còn chưa biết rõ, vậy mà hai người bọn họ đã chết rồi.

Buổi chiều lúc vợ chồng bác cả đến, khóc đầy nước mắt nước mũi, bác gái trực tiếp khóc đến mức hôn mê ngất xỉu.

Mẹ Hy véo mạnh người bà ta một cái, bà ta mới tỉnh lại.

“Mộng Lan của mẹ, mạng của con sao lại khổ như vậy. Sớm biết con sẽ xảy ra chuyện này, mẹ lập tức đem tiền cho con rồi.”

“Chị cả, chuyện cũng đã xảy ra rồi, chị hãy kiềm chế đau thương.” Mẹ Hy nặng nề thở dài.

Hoa Tuấn Anh bĩu môi: “Mẹ, mẹ cũng đừng đến thăm mà khóc lóc như vậy. Con cho mẹ biết, không biết em gái con và Tôn Yến Tư kia làm cái gì ở trong bóng tối, đắc tội người ta rồi, rất có thể là bị giết hại.”

Nghe nói như thế, tiếng khóc của bác cả im bặt: “Ý của con là, tại nạn xe không phải bất ngờ, mà là do người khác cố ý sắp xếp?”

“Tám chín phần mười là như vậy. Lúc chúng con trở về, đội trưởng Lưu của cục cảnh sát gọi điện thoại tới, bọn họ tra được lịch sử tiêu dùng của Hy Mộng Lan trong thời gian gần đây. Cô ta đã đặt phòng tổng thống ở khách sạn Châu Tế, còn mua túi Hermes gần một tỷ đồng. Cô ta nghèo tới mức phải tới cướp tiền của chúng ta, sao đột nhiên lại phất nhanh như thế chứ?”

Hoa Tuấn Anh dừng lại, tiếp tục nói: “Rất có thể em gái con và Tôn Yến Tư đã vơ vét tiền của một ông lớn nào đó, kiếm được sáu mươi tỷ đồng. Hiện tại tiền tiêu xài chắc là Tôn Yến Tư trả trước cho nó, hai người bọn nó chuẩn bị sau khi đổi chi phiếu thành tiền mặt thì sẽ chia ra, ai ngờ ông lớn kia lòng dạ ác độc, trực tiếp tìm người xử lý cả hai đứa chúng nó.”

Bác cả rít một hơi thuốc: “Nói thế nào nhà họ Hy chúng ta cũng là thông gia của nhà họ Lục, Mộng Lan là chị họ của Hy Nguyệt. Ở trong thành phố Long Minh này, có ông lớn nào có thể sánh với nhà họ Lục, Mộng Lan bị giết, lại không sợ Hy Nguyệt tìm người đó tính sổ hay sao.” Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

“Trong thành phố Long Minh này, người nào không biết em gái con và Hy Nguyệt không hoà thuận chứ? Con bé lại còn cướp chồng của Hy Nguyệt, người ta đánh cược Hy Nguyệt sẽ không xen vào chuyện của Mộng Lan.” Hoa Tuấn Anh bĩu môi.

Đáy mắt Hy Nguyệt xẹt qua một tia sáng hung ác.

“Tất nhiên em phải xen vào rồi, cho dù em không hoà thuận với chị họ, thì đó cũng là mâu thuẫn trong nhà họ Hy chúng ta, ai dám đụng đến người nhà họ Hy, chính là đối nghịch với em. Giết người thì phải đền mạng, thiếu nợ thì phải trả tiền, đây là đạo lý hiển nhiên, em nhất định sẽ tìm ra hung thủ, bắt người đó phải chịu sự trừng phạt của pháp luật.”

Bác cả gái tựa như nghĩ tới cái gì, bỗng nhiên từ dưới đất nhảy lên: “Sẽ không phải là người phụ nữ ác độc kia của nhà họ Kỷ làm chứ? Cô ta đã tạt axit huỷ đi khuôn mặt của Mộng Lan, chẳng lẽ còn chưa đủ sao? Còn muốn giết con bé nữa hay sao?”

Hoa Tuấn Anh lắc đầu một cái: “Mẹ, bây giờ người phụ nữ đó còn đang ngồi xổm ở trong ngục giam kia kìa, nào có năng lực ra bên ngoài mà giết người.”

“Vậy là do ông già nhà họ Kỷ làm ra rồi, Mộng Lan nhà chúng ta là một cô gái trẻ trung gả cho ông già chết tiệt như ông ấy, chỗ tốt gì cũng không có, chúng ta không tìm ông ấy đòi tiền bồi thường thanh xuân thì cũng đã tiện nghi cho ông ấy rồi, ông ấy dựa vào cái gì mà trách tội Mộng Lan cơ chứ?” Bác cả gái phun một cái xuống đất.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK