Mục lục
Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng - Diệp Hy Nguyệt - Lục Lãnh Phong (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 811

Lục Kiều Sam không nhịn được nữa mà khóc lóc thảm thiết, “Tần Nhân Thiên, em yêu anh như vậy, yêu anh đến hết lòng. Làm sao anh có thể đối xử với em như vậy?Anh thật độc ác. Em muốn nguyền rủa anh, nguyền rủa anh mãi mãi không thể ở bên Hy Nguyệt, vĩnh viễn chỉ có thể nhìn cô ta sống cùng với những người đàn ông khác. ”

Tần Nhân Thiên nghiến răng nghiến lợi, trong mắt phun ra một tia lửa giận, “Cút ra ngoài!”

“Tần Nhân Thiên anh vĩnh viễn sẽ không có được hạnh phúc!” Lục Kiều Sam khóc lóc chạy ra ngoài, nếu cô không thể có được hạnh phúc, thì anh cũng đừng mong đợi sẽ có.

Hy Nguyệt ra khỏi thang máy, đang định mở cửa, cánh cửa đối diện có tiếng cánh cửa kéo ra, Lục Lãnh Phong bước ra, “Bà xã, em về rồi.”

Cô cong môi, Ma Vương Tu La đúng là đã dọn đến sống thật rồi, không phải lời nói đùa của anh sao?

Túi sữa nhỏ vui vẻ chạy đến bên anh, “Chú Ma Vương, sao chú lại sống ở đây?”

Lục Lãnh Phong nhún vai, tỏ vẻ bất lực, “Mẹ con không chịu về nhà, bố chỉ có thể chuyển qua đây để sống cùng mẹ thôi.”

“Vậy con vào nhà bố chơi được không?” Túi sữa nhỏ tò mò nhìn vào trong.

“Đương nhiên, nhà của bố cũng là nhà của con mà.” Lục Lãnh Phong âu yếm xoa đầu cậu bé, sau khi Hy Nguyệt mở cửa, bọn họ cùng nhau bước vào.

Túi sữa nhỏ lấy bàn cờ vua ra muốn cùng anh chơi.

Vừa đặt quân cờ xuống, anh vừa hỏi: “Hôm nay con đi ăn tối với mẹ ở đâu thế?”

“Mẹ với con đến nhà chú Tần ăn tối, lúc đang vui vẻ ăn hoa quả, thì dì xấu tính lại đến, cãi nhau với chú Tần, đuổi con với mẹ đi.” Tiểu Quân chu cái miệng nhỏ nhắn tỏ vẻ không hài lòng.

Lục Lãnh Phong biết dì xấu tính trong miệng con trai là đang nói ai, anh vươn bàn tay to kéo Hy Nguyệt ngồi xuống bên cạnh, “Em lại cãi nhau với Lục Kiều Sam à?”

Hy Nguyệt cong môi, “Em với chị ta không có cãi nhau, cũng không nói lời nào, vì tôi cũng không có hứng thú với Tần Nhân Thiên.”

Đôi mắt đen thăm thẳm của Lục Lãnh Phong thấp thoáng hiện lên ánh sáng, “Xem ra chị ta vẫn chưa từ bỏ Tần Nhân Thiên.”

Ánh mắt của Hy Nguyệt rơi qua cửa sổ kính suốt từ trần đến sàn nhìn bầu trời đen kịt ở phía xa, “Chị ta cũng rất yêu Tần Nhân Thiên, nhưng đáng tiếc là chị ta luôn muốn kiểm soát Tần Nhân Thiên. Tần Nhân Thiên tự nhiên phóng túng như vậy, ghét nhất là bị người khác kiểm soát. Nhưng chị ra vẫn một mực muốn khống chế Tần Nhân Thiên, đây vốn là điều không thể nào. ”

Lục Lãnh Phong móc chóp cằm của cô, “Được rồi, đừng lo lắng chuyện của người khác nữa, ngoan ngoãn đi tắm, rồi ngôi trong phòng chờ anh.”

Cô hít sâu một hơi, tên này rõ ràng là ham muốn quá mạnh, làm sao có thể bị lãnh đạm được chứ?

Thay vào đó, Hứa Nhã Thanh đã gặp vấn đề này.

Mặc dù anh là người đàn ông đầu tiên của cô, nhưng trong bốn năm ở nước An Kỳ, họ chưa từng có một mối quan hệ thực chất nào, dù chỉ một lần.

Hứa Nhã Thanh chỉ mới đến thành phố Long Minh được hai ngày, thì Y Nhược cũng theo sau đến rồi.

“Nhã Thanh, anh nhất định phải ly hôn sao? Chúng ta của trước đây tốt như vậy, tại sao anh không còn yêu em như ngày đó nữa?”

Hứa Nhã Thanh nhìn cô ta, cô ta hoàn toàn khác trước đây, giống như một người xa lạ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK