Chương 1687
“Vẫn chưa, nhưng mà cũng sắp về rồi.” Tư Mã Ngọc Thanh nói, bé còn thật thích ở lại nơi này, nếu như không phải bác cứ quấy rối bé thì bé sẽ chơi đến rất vui vẻ.
Hy Nguyệt vuốt ve đầu thằng bé: “Ngọc Thanh, có thời gian rảnh thì gọi điện thoại cho chị nhé.”
“Vâng.” Tư Mã Ngọc Thanh gật gật đầu.
Hứa Kiến Quân ôm người máy mình thích nhất đi tới.
“Chú Ngọc Thanh, không phải chú rất thích người máy này hay sao, cháu tặng nó cho chú.”
“Thật sao? Quá tốt rồi.” Tư Mã Ngọc Thanh vui vẻ mà nhận lấy: “Cảm ơn cháu nhé Kiến Quân.”
Sau khi đưa tiễn Ngọc Thanh về, Hy Nguyệt gọi bà Lục cùng đi đến phòng của bà cụ, nói chuyện của Tư Mã Ngọc Như cho bà.
Bà Lục tức giận đùng đùng: “Con đã nói mà, Lục Kiều Sam lấy tiền ở đâu để làm chuyện xấu, thì ra là tiện nhân này ở sau lưng giúp đỡ cô ta. Thật không nghĩ tới cô ta lại vẫn luôn ở sau lưng giở trò.”
Bà dừng lại một chút, dường như nghĩ đến cái gì, ánh mắt lóe lên: “Con nhớ ra rồi, khoảng thời gian con dọn ra ngoài thường xuyên có người ở giữa giở trò quỷ muốn châm ngòi quan hệ của con và Hy Nguyệt, chẳng lẽ là Tư Mã Ngọc Như làm? Nếu con và Vinh Hàn ly hôn, cô ta liền có thể thuận lợi thượng vị.”
Hy Nguyệt thở dài: “Bố rất tức giận, căn bản cũng không tin tưởng con, ảm thấy là con vu oan hãm hại mẹ nhỏ. Tuần trước lúc chúng ta leo núi gặp phải rắn độc công kích, cảnh sát đã đến bắt sát thủ, anh ta và đám người chế tạo tai nạn xe cộ là đến từ cùng một tổ chức sát thủ. Điều này nói rõ người phía sau màn sai khiến là cùng một người.”
Cô tạm dừng lại, sau đó hạ thấp thanh âm: “Lần trước Mã Ngọc Linh cũng xảy ra một tai nạn xe cộ giống như vậy, thủ pháp cơ hồ là giống nhau như đúc. Con hoài nghi là cùng một tổ chức sát thủ làm.”
Bà Lục nghiến răng nghiến lợi: “Tai nạn xe cộ của Mã Ngọc Linh tám chín phần mười là Tư Mã Minh Thịnh làm, hai chị em nhà này thật là đáng sợ, gây họa cho nhà họ Mã xong lại tới gây họa cho nhà họ Lục, quả thực giống như nạn châu chấu vậy.”
Thần sắc bà cụ ngưng trọng: “Người phụ nữ Tư Mã Ngọc Như này không thể lưu lại.”
Bọn họ thương lượng một phen thì quyết định ngày mai chờ sau khi Lục Vinh Hàn rời đi sẽ để cho Tư Mã Ngọc Như lên máy phát hiện nói dối. Nếu cô ta không thông qua được hoặc là không muốn phối hợp thì sẽ trục xuất cô ta ra khỏi nhà họ Lục, như vậy dã tâm của cô ta sẽ triệt để bị cắt đứt.
Chẳng qua đạo cao một thước, ma cao một trượng.
Lục Vinh Hàn dường như cũng nghĩ đến điểm này, ngày hôm sau ông ta liền thả Tư Mã Ngọc Như ra. Trong nhà này cô ta đã bị cô lập, không có cách nào sinh hoạt nên dọn ra ngoài ở mới là biện pháp tốt nhất.
Sắc mặt bà cụ tái xanh một mảnh: “Vinh Hàn, con biết mình đang làm cái gì không?”
Lục Vinh Hàn ôm vai Tư Mã Ngọc Như: “Mẹ, nếu mọi người đã không chứa được Ngọc Như, vậy con sẽ mang cô ấy ra ngoài là được. Mọi người không gặp mặt nhau thì sẽ không có mâu thuẫn.”
Trên trán bà Lục nổi lên gân xanh: “Lục Vinh Hàn, ông là không dám tiếp nhận sự thật, nếu như ông hoàn toàn tin tưởng người đàn bà này, vậy để cô ta lên máy phát hiện nói dối. Chỉ cần cô ta chưa từng làm thì không lo lắng sẽ không thông qua được.”
Lục Vinh Hàn hừ nhẹ một tiếng: “Gia quy của nhà họ Lục không cho phép người nhà dùng máy phát hiện nói dối, các người muốn ngang nhiên vi phạm gia quy hay sao?”
“Hiện tại người gặp nguy hiểm chính là con dâu cùng con trai ông, có người muốn giết bọn họ, người đàn bà này lại là nghi phạm gây án lớn nhất. Dựa theo gia quy, phàm làm người thừa kế xuất hiện nguy hiểm đến tính mạng là có thể khởi động kế hoạch khẩn cấp, bao gồm bất luận người nào trong gia tộc đều phải sử dụng máy phát hiện nói dối. Ông cứ luôn ngăn cản mới gọi là vi phạm gia quy.” Bà Lục nói ra từng chữ rõ ràng hữu lực.