Mục lục
Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng - Diệp Hy Nguyệt - Lục Lãnh Phong (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1865

Lời nói của cô như nhét một cục xương vào cổ họng Kiều An khiến cho cô ta nuốt xuống không được mà phun ra cũng không xong.

“Có thể làm thụ tinh trong ống nghiệm mà, Lục Sênh Hạ không phải là đứa trẻ sinh ra từ ống nghiệm sao?”

“Đứa trẻ sinh ra trong ống nghiệm cũng cần giống, chồng tôi có cho cô giống rồi sao?” Giọng Hy Nguyệt đầy mỉa mai.

Kiều An thở hổn hển như muốn hộc máu: “Dù sao thì đứa trẻ của tôi cũng là của Lãnh Phong, các người không tin thì có thể làm giám định thân nhân.”

“Cũng được, trừ phi cô nói ra nguyên do, rốt cuộc cô dùng phương pháp gì lấy giống ở nơi nào, nếu cô không nói được thì chính là vu oan giá hoạ.” Ánh mắt Hy Nguyệt trở nên rét lạnh, cực kỳ lạnh lùng khiến Kiều An rùng mình.

Cô ta cũng không biết Finn làm cách nào mà có được.

Anh ta chíinh là người thân cận bên cạnh Lãnh Phong nên hiểu rõ Lục Lãnh Phong, nếu muốn lấy thứ gì từ trên người anh ấy mang đi cũng không phải chuyện quá khó khăn.

“Cách gì có quan trọng không? Kết quả mới quan trọng nhất. Chỉ cần kết quả giám định thân nhân thì sẽ chứng minh được chúng là đứa bé của Lãnh Phong mà thôi9.”

“Cho nên ý cô là chỉ cần một người phụ nữ nào đó dắt đứa bé tới nhận bố thì chồng tôi phải đi làm giám định thân nhân? Đây không phải là suy nghĩ của bọn trộm cướp sao? Trừ khi cô có thể nói rõ ràng cuối cùng làm sao đứa bé ra đời, nếu không thì tôi sẽ kiện cô tội vu khống.” Hy Nguyệt lạnh lùng nói.

Kiều An dường như sắp bị ép đến phát điên, cô ta muốn hét ầm lên.

Lục Sênh Hạ hừ lạnh: “Cô Kiều An à, đừng nói là ngay cả đứa bé của mình mà cô cũng không biết có từ đâu ra nhé? Vậy tôi khuyên cô nên đi tìm hiểu bố đẻ đứa bé là ai, đừng mang miệng quạ đen tới làm ầm ĩ trở thành trò cười cho thiên hạ, lại còn làm tổn thương tâm hồn đứa bé nữa. Dù sao thì bố cũng không thể nhận bậy bạ được đâu.”

Gương mặt Kiều An tức đến đỏ bừng như muốn chảy máu: “Các người muốn biết gì thì hãy đi hỏi Finn, cái gì anh ta cũng biết.”

“Không phải Finn đã nói trước mặt mọi người rồi sao? Đứa trẻ là của anh ta, chính là cô không chịu thừa nhận mà thôi.” Lục Sênh Hạ cười nhạo.

Tư Mã Ngọc Như thấy Kiều An đang ở thế kém hơn thì vội vàng đến bên cạnh hỗ trợ.

“Muốn rõ ràng chân tướng thì biện pháp tốt nhất là làm giám định thân nhân. Hy Nguyệt, cô không chịu để Lãnh Phong làm giám định thân nhân là do sợ đứa bé này thật sự là của Lãnh Phong đó sao.”

Hy Nguyệt cười mỉa mai: “Cô Tư Mã à, chuyện này có liên quan gì đến bà sao?”

“Đứa bé của Lãnh Phong thì chính là cháu trai của Vinh Hàn, đương nhiên có liên quan tới tôi rồi.” Tư Mã Ngọc Như hừ lạnh.

“Thân phận của cô cũng chỉ là tình nhân của bố chồng tôi thôi, huống hồ cô lại còn bị đuổi ra khỏi cửa nhà họ Lục, tốt nhất là cô vẫn nên chú ý đến thân phận của mình. Đừng tưởng tôi không biết cô cố ý dẫn Kiều An đến đây khiến tôi khó chịu. Cô cũng còn không biết lời của mình có bao nhiêu trọng lượng đâu, có cần tôi phải nhắc nhở cho cô hay không.”

Hy Nguyệt không khách sáo mà nói lên tâm tư của Tư Mã Ngọc Như.

Nếu cô ta muốn tới nghỉ dưỡng thật thì nên đi cùng bố chồng hoặc Ngọc Thanh, chứ không phải đi cùng mẹ con Kiều An.

Tư Mã Ngọc Như ghét nhất ở Hy Nguyệt luôn có thể vạch trần âm mưu của cô ta, gãi đúng chỗ ngứa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK