Mục lục
Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng - Diệp Hy Nguyệt - Lục Lãnh Phong (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 775

Anh muốn có cả cá lẫn gấu, muốn một bên ôm một bên giữ, tận hưởng thứ cảm giác này.

Nhưng đây lại không phải là điều mà cô muốn, điều mà cô muốn là chỉ là hai người cùng nhau chung sống cả đời, không cần phải cùng người khác chia sẻ chồng.

“Sẽ thật tuyệt nếu em vẫn là Y Nhược.”

Một tia buồn bã hiện ra trên gương mặt của cô, trở thành một Hy Nguyệt đồng nghĩa với việc cô lại phải gánh chịu nỗi đau do Lục Lãnh Phong gây ra, và cô sẽ bị gông cùm khóa chặt bởi một cuộc hôn nhân thất bại này mãi mãi.

Hứa Nhã Thanh nắm lấy vai cô, “Chỉ cần em bằng lòng quay lại với anh, anh nhất định sẽ tìm cách để chúng ta được sống vui vẻ, hạnh phúc, chỉ là cần có thời gian, em phải đợi anh đấy.”

Cô cười buồn, miệng như đang ngậm một miếng cacao đắng, chua xót cực độ từ đầu lưỡi truyền đến nội tạng, “Thì như vậy đi, em không dám nghĩ tới nữa, hy vọng càng nhiều thì thất vọng cũng càng nhiều. ”

Có thể cô là một người không xứng đáng để nhận được hy vọng, không có quyền được hưởng hạnh phúc.

Bất cứ khi nào ngọn lửa hy vọng nảy mầm trong trái tim cô, thì sẽ có một gáo nước dội thật mạnh vào nó đến cả một ngọn khói mỏng manh cũng không còn.

Bất cứ khi nào cô cảm thấy hạnh phúc đang ở rất gần mình, thì cô sẽ bị một đôi bàn tay to lớn kéo xuống vực thẳm của nỗi đau ngay lập tức.

Ngón tay Hứa Nhã Thanh hơi siết chặt, “Hy Nguyệt, có chút tin tưởng ở anh, anh sẽ không để em thất vọng, anh nhất định sẽ không.”

Cô nặng nề thở dài, “Em sợ em mới là người làm anh thất vọng.”

Từng cơ trên gương mặt của Hứa Nhã Thanh co giật dữ dội, “Lục Lãnh Phong chính là hận anh vì anh đã đưa em đi, muốn đưa em quay lại, muốn đoạt lại em. Vì vậy nên anh ta sẽ không bao giờ có thể toàn tâm toàn ý yêu thương em như anh được.”

Những lời này giống như một viên đạn, đánh mạnh vào trong lòng của Hy Nguyệt.

Mỗi lời nói của anh ta đều không sai, Lục Lãnh Phong chính là người như vậy, vì vậy anh mới không đặt cô vào mắt, tiếp tục thân mật cùng với Kiều An, hoàn toàn không để ý đến tình cảm của cô.

Cô ấy mấp máy môi dưới, cố nói điều gì đó, thì đèn trên sân khấu bật sáng, và màn trình diễn ánh sáng bắt đầu.

Cô khép miệng nuốt hết những lời muốn nói vào trong cổ họng, thứ không nuốt được là trên mặt hiện lên một tầng vẻ bất cần.

Hứa Nhã Thanh ôm Túi sữa nhỏ vào trong lòng.

Mỗi khi xem một vở kịch thiếu nhi hay một vở kịch, Túi sữa nhỏ luôn có cả 10 vạn câu hỏi tại sao, Hứa Nhã Thanh lại ôm cậu bé vào trong lòng và kiên nhẫn giải thích cho con nghe.

Hy Nguyệt xem màn trình diễn ánh sáng, nhưng trong đầu không ngừng suy nghĩ về những gì Lục Lãnh Phong sẽ làm, có phải sẽ cùng với Kiều An ở một chỗ không?

Nghĩ đến cảnh âu yếm giữa bọn họ, đầu cô như muốn nổ tung, lồng ngực như bị đun đến nóng bỏng, cảm giác ấy chảy khắp tứ chi, từng dây thần kinh, từng tế bào khắp cơ thể cô đều tức giận, đã không còn giữ được cảm xúc của mình nữa rồi.

Sau nỗi đau, có một cảm giác hận thù trỗi dậy trong lòng.

Mối hận này nhất định cô sẽ không thể bỏ qua.

Tại sao cô lại hận Lục Lãnh Phong?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK