Chương 1353
Giám đốc tiếp thị Lưu nói: “Cô Đỗ, chúng tôi không có chút hứng thú nào khi nhìn bản kế hoạch của cô. Đôi bên hợp tác, cái cần có là lợi ích chung, nhưng bản kế hoạch của cô không hề đề cập đến giá trị của Đế Vương.”
Đỗ Di Nhiên bị tạt một gáo nước lạnh: “Các người cung cấp kỹ thuật, chúng tôi cung cấp thấp hơn đó là nhân lực, đây chẳng phải là lợi ích chung sao? Tiền lương của công nhân ở Nguyệt Hạ càng muốn càng cao, các nhà máy của chúng tôi ở Đông Nam Á chỉ có mức đãi ngộ lao động bằng một nửa của Nguyệt Hạ.”
Giám đốc dự án nhàn nhạt cười một cái: “Cô Đỗ, xem ra cô không hề hiểu gì về Đế Vương. Đây hiện là công ty hàng đầu thế giới về phát triển trí tuệ nhân tạo. Dây chuyền sản xuất của chúng tôi hoàn toàn có thể được vận hành và quản lý bằng trí tuệ nhân tạo mà không cần đến công nhân.”
Từng câu nói châm rãi được nói ra, khiến cho Đỗ Di Nhiên không còn lời nào để nói.
Đỗ Tuyết Phù căng thẳng nói: “Nếu như bản kế hoạch này khiến cho tổng giám đốc Lục bất mãn, chúng tôi sẽ nhanh chóng làm ra một phương án hợp tác thích hợp hơn.”
“Chuyện hợp tác sau này giao lại cho Giám đốc Lưu và Giám đốc Lý phụ trách, các người có thể trực tiếp bàn chuyện.” Lục Lãnh Phong nói xong, liền đi ra ngoài.
Dáng vẻ khôi ngô, cáo quý, ngông cuồng sai bước đi, giống như vị vua thông trí thế giới vậy, Đỗ Di Nhiên nhìn đến hoa cả mắt.
Đỗ Chấn Diệp trong lòng than thở, còn may lần này đã bị Đỗ Di Nhiên giành trước, bản kế hoạch của anh, anh rể nhất định cũng sẽ không hài lòng.
Cậu ta nhất định phải bỏ thêm nhiều công sức mới được.
Đỗ Di Nhiên quay về khách sạn, vô cùng uể oải.
Cô ta vốn dĩ muốn ở trước mặt Lục Lãnh Phong biểu hiện tốt chút, không ngờ được lại nhận lấy kết quả này.
Mở màn đã không thuận lợi.
“Có phải mình sẽ để lại ấn tượng không tốt với anh hay không?”
Đỗ Tuyết Phù vỗ vai của cô ta: “Lục Lãnh Phong là người gì chứ? Một thần đồng kinh doanh mà cả Phố Wall phải kính nể! Cháu không thể nào quyến rũ anh ấy chỉ bằng sắc đẹp. Loại phụ nữ nào mà anh ấy chưa thấy qua. Ước tính rằng bây giờ anh ấy chỉ coi cháu như một bình hoa. Bây giờ điều quan trọng nhất là phải thảo một bản kế hoạch hợp tác khiến anh ấy hài lòng để đảo ngược hình ảnh của cháu trong lòng anh ấy. Đừng để mẹ con Hoa Vô Song vượt lên.”
Đỗ Di Nhiên siết chặt bàn tay: “Cô nói rất đúng, cháu đường đường là cô chủ của Đỗ Thị, làm sao có thể chỉ bởi vì một chút chuyện nhỏ này mà nổi giận bỏ cuộc chứ.”
….
Em họ khó lắm mới đến Thành phố Long Minh một chuyến, Hy Nguyệt đã lên kế hoạch dẫn cậu ta đi chơi đây đó.
Từ sớm cô và Kiến Quân đã chuẩn bị đi ra ngoài, Lục Sênh Hạ và Tư Mã Ngọc Thanh cùng từ trên lầu đi xuống.
“Chị dâu, các người đang đi ra ngoài chơi ư, tôi cũng muốn đi.”
Lục Sênh Hạ kêu lên, hai ngày này, ngày nào cũng ở nhà ngớ ra, cô bé sắp buồn đến chết rồi.
“Cháu cũng muốn đi, cháu cũng muốn đi.” Tư Mã Ngọc Thanh hét lên.
Tư Mã Ngọc Như từ trên lầu đi xuống nói: “Ngọc Thanh, hôm này cháu có lớp học, không được đi đâu hết.” Bà ta tuyệt đối không thể để cậu bé và Hy Nguyệt ở cùng nhau được, tránh bị cô làm hư hỏng.