Mục lục
Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng - Diệp Hy Nguyệt - Lục Lãnh Phong (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 635

“Chú Ma Vương, ngày mai con phải trở về Thạch Thành rồi, nếu chú có thời gian rảnh, chú cùng dì đây đến Thạch Thành tìm con chơi, có được không?”

Lục Lãnh Phong xoa xoa đầu cậu bé: “Chú cảm thấy mẹ cháu rất sợ chú, không biết có hoan nghênh chú không?”

Câu này tuy đơn giản nhưng có ý thâm sâu.

Dây thần kinh của Hy Nguyệt đều trở nên căng thẳng, giống như sắp bị đứt ra.

Cô hít một hơi thật sâu, từ trong khẩu trang bật ra một tiếng cười khúc khích: “Anh Lục nói đùa rồi, tôi làm sao lại sợ anh chứ?”

Đây hoàn toàn là cười gượng gạo, để giảm bớt sự ngượng ngùng của bản thân.

Đôi mắt Lục Lãnh Phong nhàn nhàt liếc nhìn cô một cái, đôi môi mỏng nhếch lên một vòng cung lạnh lẽo: “Bên ngoài trời nóng như vậy, sao cô vẫn còn phát run thế?”

“Không có đâu, có thể là do dị ứng dẫn đến, thời gian không còn sớm rồi, chúng tôi phải đi đây.”

Cô nắm lấy tay túi sữa nhỏ dắt đi.

Cô phải đi ngay thôi, nếu ở lại thêm chút nữa, cô sẽ lên cơn đau tim mất.

Túi sữa nhỏ có chút ủ rủ: “Mami, chúng ta vẫn còn rất nhiều nơi chưa đi chơi, tại sao phải đi rồi?”

Cậu bé không muốn về nhà, vẫn muốn cùng chú Ma Vương và dì cùng đi chơi.

“Bảo bối, trên mặt mami bị dị ứng rồi, rất ngứa, cần phải về nhà uống thuốc.” Hy Nguyệt vừa nói vừa giả vờ gãi gãi.

Túi sữa nhỏ là đứa bé rất biết nghe lời, nghe mami nói rất khó chịu cũng không dám kiên quyết đòi đi nữa.

Cậu bé ngẩng đầu lên, nhìn vào Lục Lãnh Phong nói: “Chú Ma Vương, cháu không thể cùng đi chơi với chú rồi, sau này chú và dì phải đến Thạch Thành thăm con đấy.”

Lục Lãnh Phong ôm lấy cậu bé: “Muốn đi chơi cùng chú sao?”

“Muốn, nhưng mami phải về nhà uống thuốc.” Túi sữa nhỏ buồn bã rũ mắt xuống, vươn cánh tay nhỏ bé ra, quàng tay qua cổ anh, vẻ mặt bất đắc dĩ.

Hy Nguyệt đau đầu muốn điên, mới quen biết có hai ngày, con trai cô sao lại cùng ma vương tu la thân thiết như thế?

Tảng băng lớn lạnh lùng này, nhìn thấy là muốn cách xa ba thước, thằng bé sao lại một chút cũng không sợ hãi, đúng là kì quái mà.

“Được rồi, bảo bối, chúng ta về nhà thôi.”

Cô muốn bế con trai lại, nhưng Lục Lãnh Phong không buông tay: “Cô Hứa, không bằng như vầy đi, tôi mang theo Tiểu Quân đi chơi, đợi ăn cơm xong tôi liền đưa thằng bé về nhà, thế nào?”

Túi sữa nhỏ nghe vậy lập tức hai mắt sáng lên: “Được không, mami? Con muốn được cùng chú ma vương đi chơi cùng nhau.”

Nhìn vẻ mặt đầy mong đợi và cầu xin của con trai, khiến Hy Nguyệt thật sự không đành lòng nói ra lời từ chối.

Lục Sênh Hạ mới mỉm cười: “Chị Hứa, còn có hai vị bảo mẫu ở đây, chị không cần lo lắng, buổi chiều còn có một buổi biểu diễn cá heo quy mô lớn, Tiểu Quân nhất định rất muốn xem.”

“Vâng, muốn xem.” Túi sữa nhỏ lập tức gật đầu, giống như con gà đang mổ thóc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK