Mục lục
Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng - Diệp Hy Nguyệt - Lục Lãnh Phong (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1068

“Mẹ tin tưởng Hy Nguyệt nó không phải người như vậy đâu. Chị cả cũng là mẹ ruột của Lãnh Phong, là mẹ chồng của nó, hai người mẹ chồng nàng dâu có thể hòa thuận sống chung thì cũng là một niềm vui cho nhà mình.”

Lục Kiều Sam nhếch miệng: “Mẹ nhỏ, mẹ đúng là đóa sen trắng thịnh thế đấy. Chẳng trách đã bao nhiêu năm rồi mẹ vẫn bị mẹ con đạp dưới chân không thể nào xoay mình trở thành chính thất được.”

Tư Mã Ngọc Như cười, lắc đầu: “Đối với mẹ ấy hả, danh phận có hay không cũng được, chỉ cần có thể yên ổn sống qua ngày là được rồi.”

Ánh mắt Lục Kiều Sam lóe lên chút sắc lạnh: “Có con tiện nhân thấp kém Hy Nguyệt ở đó thì nhà họ Lục đừng mong có ngày sống yên ổn. Chờ nó ngồi yên ở vị trí chủ mấy rồi nhất định nó sẽ làm cho nhà họ Lục chướng khí mù mịt, gà chó không yên cho mà xem.”

Tư Mã Ngọc Như xua tay: “Được rồi, mẹ cũng không biết phải nói gì, ân oán giữa con với Hy Nguyệt thì chỉ có hai đứa biết với nhau, mẹ là người ngoài không nên xen vào. Chẳng qua là dù gì Hy Nguyệt bây giờ cũng là chủ mẫu của nhà họ Lục mình, con của nó sau này sẽ là người thừa kế nhà họ Lục, con đối nghịch với nó thì chẳng ích gì cho con cả, chờ qua năm muốn quay lại nhà họ Lục cũng khó.”

Lục Kiều Sam nghiến răng: “Cái đứa nghiệt chủng trong bụng ả ai biết có thể thuận lợi ra đời hay không chứ?”

Tư Mã Ngọc Như vỗ vai cô một cái: “Hai đứa cháu trai đó là chóp quả tim của bà cụ Lục, bà ấy mỗi tuần sẽ bắt mạch cho Hy Nguyệt, không có chút vấn đề nào.”

Cô ta vừa nói vừa chuyển giọng: “Trừ khi có ai đó muốn hại nói để nó sảy thai thôi. Con cũng đừng làm vậy, dù sao cũng là cháu ruột của con.”

Lục Kiều Sam siết chặc quả đấm, khớp xuong tay vang lên trong không khí: “Chỉ cần có tiền thì thứ gì con chả dám làm. Còn nghiệt chủng của Hy Nguyệt không xứng làm cháu tôi.”

Tư Mã Ngọc Như thở dài: “Sao con phải khổ vậy chứ? Oan gia dễ giải không dễ kết, con lui một bước trời cao biển rộng.”

Gân xanh trên trán Lục Kiều Sam nổi lên: “Tôi với nó thù không đội trời chung, không phải nó chết thì tôi mất mạng.”

*

Thứ sáu, ông bà Hoa đến thành phố Long Minh chơi.

Ba Hoa xin nghỉ phép, hai người đặc biệt đến để thăm con trai con gái.

Hy Nguyệt đưa hai người đến biệt thự của cô. Hoa Phi tan làm cũng tới.

“Thấy các con sống tốt ba mấy đứa cũng yên tâm.” Mẹ Hy cười haha nói.

“Mẹ, con với chị đã bàn rồi, chờ sau này ba về hưu thì ba mẹ đến Long Minh ở đi để tiện cho chị em con chăm sóc.” Hoa Phi nói.

Túi sữa nhỏ cũng gật đầu như gà mổ thóc: “Ông bà ngoại ơi, ông bà đến ở Long Minh con có thể ngày nào cũng gặp ông bà rồi.”

Mẹ Hy cười một tiếng: “Mẹ với ba mấy đứa đã bàn rồi, chờ khi nào Hy Nguyệt nó sắp sinh thì mẹ lên đây chăm nó, nó sinh con phải có nhà mẹ ruột bên cạnh mới được.”

Hoa Phi gãi đầu: “Nói cũng đúng ha, dù nhà chồng có tốt mấy cũng không bằng nhà mẹ ruột, nhất là nhà giàu trong tối ngoài sáng tranh cạnh lẫn nhau. Lắm khi con cũng sợ con không xoay sở nổi.”

Hy Nguyệt vỗ vai cậu, vẻ mặt thản nhiên: “Không sao, binh đến tướng đỡ, nước đến đất ngăn, chị đây sóng gió gì còn chưa thấy qua, còn sợ dăm ba cái toan tính kia sao?”

Ba Hoa nhấp một hớp trà, ung dung nói: “Chỉ cần con với Lãnh Phong khỏe mạnh là được, mấy thứ khác là thứ yếu thôi.”

Hoa Phi hì hì cười: “Bây giờ anh rể là tên cuồng vợ ròi, đối xử với chị rất tốt.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK