Mục lục
Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng - Diệp Hy Nguyệt - Lục Lãnh Phong (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1378

“Trong nhà này dượng nói đều tính, dì của con cũng phải nghe lời dượng.” Lục Vinh Hàn nói.

Hy Nguyệt vẫy tay: “Ngọc Thanh, mau leo xuống đi, đến trưa chị về sẽ làm món vịt quay giòn cho em ăn.”

Tư Mã Ngọc Thanh nghĩ đến hương vị tuyệt vời của vịt quay giòn, liếm liếm môi, đứng dậy, từ trên ghế nhảy xuống.

Tư Mã Ngọc Như điên cuồng chạy đến, ôm cậu bé khóc nức nở: “Dì làm tất cả là vì con, vì sao con lại không thấy được? Lá gan con nhỏ như vậy không thể nào nghĩ đến nhảy lầu được, là có người xúi giục con đúng không? Con nói cho dì biết rốt cuộc là ai độc ác như vậy, dạy con làm chuyện nguy hiểm như vậy?”

Mặc dù cô ta đang ép hỏi nhưng trong lòng đã nghĩ tới một người, chính là Hy Nguyệt.

Vừa rồi cô vẫn luôn một mực ở trên sân thượng, Ngọc Thanh lại rất nghe lời cô, nếu cô ở bên cạnh xúi giục, chắc chắn Ngọc Thanh sẽ làm theo lời của cô.

Tư Mã Ngọc Thanh bĩu môi. Cậu bé sẽ không bán đứng chị họ: “Không có ai xúi giục con hết, là con tự làm, nơi nào có áp bức nơi đó có phản kháng.”

“Con có bao nhiêu dũng khí dì biết rất rõ ràng. Loại sự việc này chỉ có người lớn mới nghĩ ra được, đứa nhỏ như con cơ bản là không thể nghĩ tới.” Tư Mã Ngọc Như nghiến chặt răng, trong khi nói ánh mắt chuyển về phía Hy Nguyệt cực kỳ hung ác nham hiểm.

Hy Nguyệt giật mình, ánh mắt của cô ta đã nói lên tất cả, là đang nghi ngờ cô.

Lục Lãnh Phong cũng chú ý tới, một chút ánh sáng lạnh lẽo hiện lên nơi đáy mắt: “Nếu Ngọc Thanh không sao rồi thì chúng ta xuống dưới đi.” Anh ôm vai Hy Nguyệt, cùng cô đi về phía cầu thang.

Tư Mã Ngọc Như không thể nào buông tha cho Hy Nguyệt được, ai dám làm hại con trai cô ta, cô ta chắc chắn sẽ liệu mạng với người đó.

Quay về phòng khách, Lục Vinh Hàn cực kỳ nghiêm túc nói: “Chuyện này dừng lại ở đây, ai cũng không được nhắc lại. Toàn bộ các khóa học của Ngọc Thanh hủy bỏ hết đi, để nó đi chơi với bọn Sênh Hạ, muốn ăn cái gì thì ăn, đừng làm loạn chuyện này nữa.”

Tư Mã Ngọc Như giống như bị đâm một nhát vậy, miệng suýt nữa ngoác đến tận mang tai: “Người xúi giục Ngọc Thanh còn chưa tìm ra, sao có thể dừng ở đây được? Lần này có thể xúi giục Ngọc Thanh nhảy lầu, lần sau còn có thể làm ra chuyện ác tới mức nào đây. Loại người hai mặt này nếu không xé rách mặt nạ của cô ta ra, buổi tối cũng không thể ngủ yên được.”

Lời của cô ta là nhắm vào Hy Nguyệt, sao cô có thể không hiểu được chứ.

Thật ra cô cũng hiểu được với tâm trí của Ngọc Thanh không thể nghĩ ra chuyện như vậy được.

Đột nhiên cô nhớ lúc nãy có thấy Sênh Hạ từ trên sân thượng xuống, lúc đó có lẽ Ngọc Thanh đã ở trên sân thượng rồi, chắc chắn là con bé biết.

Ý nghĩ này của cô đã đúng tám mươi phần trăm rồi.

“Tôi còn có cuộc họp ở công ty, đi ăn sáng trước, nếu mẹ nhỏ muốn truy cứu chuyện này thì chờ đến tối tôi về rồi nói sau.”

Nói xong, cô xoay người rời đi, Tư Mã Ngọc Như xông tới, bắt lấy cánh tay của cô.

Theo suy nghĩ của cô ta, rõ ràng là cô chột dạ nên muốn chuồn.

“Tôi cảm thấy hẳn là cô biết điều gì đó, vừa rồi chỉ có một mình cô ở trên sân thượng.”

Một tia lửa xẹt qua mặt Lục Lãnh Phong, anh duỗi cánh tay ra nắm lấy cổ tay Tư Mã Ngọc Như, hơi dùng sức một chút, cô ta đau kêu lên một tiếng, buông lỏng tay ra: “Cậu căng thẳng cái gì, tôi chỉ muốn điều tra rõ ràng việc này thôi.” Cô ta thẹn quá hóa giận.

“Trong cái nhà này đừng ai nghĩ có thể gây rắc rối.” Lục Lãnh Phong gằn từng chữ một.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK