Chương 1820
Lục Lãnh Phong ngồi xuống cạnh cô, vươn tay ôm lấy bả vai cô.
Lúc trước, nếu không có ả đàn bà ấy làm bàn đạp trợ giúp, bày trò để em gái mình đến náo loạn hôn lễ của Hứa Nhã Thanh một phen, rồi vạch trần thân phận thật của vợ ngốc, thì anh cũng không thể đoạt lại cô dễ dàng như thế được.
“Mộ Dung Cẩm Lý không thể nào dễ dàng bị người ta giam lỏng như thế đâu. Trong tay cô ta điều khiển cả một tổ chức xã hội đen, trước khi anh giải quyết đám người đó xong, em tuyệt đối không được hành động thiếu suy nghĩ. Bất kỳ chuyện gì có liên quan đến cô ta, em đều phải nói rõ cho anh.”
Hy Nguyệt gật đầu tỏ ý tỏ tường:
“Hứa Nhã Thanh sẽ không gặp nguy hiểm đâu chứ?”
Lục Lãnh Phong búng trán cô một cái.
“Đừng suy nghĩ vẩn vơ, thế lực của nhà họ Hứa ở Đông Nam Á không phải dạng vừa đâu. Đám người ấy không dễ gì động vào anh ta.”
“Cũng phải.”
Cô le lưỡi, chóp chép một múi quýt, đôi mắt to tròn xinh đẹp sáng lên như là chợt nghĩ đến điều gì đó, cô hỏi:
“Lục Lãnh Phong, có phải lúc ấy ở khách sạn anh bị người ta bỏ thuốc không. Anh là người cẩn trọng như vậy mà, sao anh lại dễ bị trúng chiêu như thế?”
Lục Lãnh Phong xoa xoa mái đầu cô:
“Anh cũng đâu phải siêu nhân. Cũng có một lúc nào đấy sẽ vấp phải sai lầm chứ.”
“Cái này có phải gọi là: “Thông minh cỡ nào rồi cũng có một lần ngu ngốc” không nhỉ?”
Cô nghịch ngợm cười.
Nếu như dựa theo lời Hứa Nhã Thanh nói, cả chai rượu đều bị bỏ thuốc, tất cả đều tụ lại một chỗ uống rượu, cơ bản là rất khó phát hiện ra manh mối.
Hứa Nhã Thanh cũng là một người cực kỳ cẩn thận, cũng khó tránh khỏi bị trúng chiêu. Không ai là ngoại lệ hết cả.
Lục Lãnh Phong nhẹ nhàng kéo cô, để cô yên vị trong lồng ngực mình.
“Vợ ngốc, chẳng lẽ em không cảm thấy chuyện ở Hildon có hơi kỳ quặc hay sao?”
Cô hung hăng nuốt nước bọt: “Có chỗ nào kỳ lạ đâu cơ chứ?”
“Thời điểm em ở khách sạn Hildon bị người ta đưa đi bắt nạt, mà anh ở khách sạn Hildon lại đi bắt nạt một cô gái bên ngoài đưa tới, cho đến bây giờ em vẫn không nghĩ tới hai sự việc đó ở cùng một câu chuyện sao?”
Hy Nguyệt phản ứng dữ dội, sau đó hạ đôi mắt xuống, dưới hàng lông mi dài đậm là đôi mắt buồn da diết.
Cô cũng hy vọng hai chuyện là một, nhưng sự thật chỉ là hai chuyện trùng hợp mà thôi. Có khả năng khi đó có hai cô gái bên ngoài đi vào, mà cô đi vào phòng của Hứa Nhã Thanh, còn cô gái kia lại đi vào phòng của anh.
“Nếu thật sự có chuyện trùng hợp như vậy thì trước khi đứa trẻ được sinh ra em cũng không muốn để ý đến anh.” Cô hờn dỗi lườm anh.
“Tại sao?” Anh cau mày.
“Bởi vì anh bắt nạt em, còn chê em bẩn nữa chứ, anh xứng đáng bị trừng phạt!” Hai tay cô chống nạnh, hung dữ trợn mắt nhìn anh.
Lục Lãnh Phong vội vàng xoa dịu: “Vợ à, em đã trừng phạt anh rồi mà, anh bỏ trốn với người khác, bỏ rơi anh bốn năm, chẳng lẽ còn không tính là hình phạt nghiêm khắc nhất dành cho anh rồi hay sao?”