Mục lục
Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng - Diệp Hy Nguyệt - Lục Lãnh Phong (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 978

Giọng nói của cô vẫn đang duy trì sự bình tĩnh, như mạch nước ngầm trước khi con sóng lớn ập đến, chậm chạp ngưng đọng lại.

Lục Lãnh Phong cũng không có phát giác ra điều gì, chỉ xoa xoa đầu cô: “Chiếc xe kia cho dù tốt đến đâu cũng đã qua tay người khác rồi, nếu em đi mua xe cũ đó, mặt của anh có thể ném đi được rồi.”

Trong mắt Hy Nguyệt hiện lên một tia lạnh lẽo không dễ dàng phát giác.

Có câu nói là, người nói vô tình, người nghe cố ý.

Cô có nghe thế nào cũng cảm thấy, anh là đang cố ý, muốn trốn tránh câu hỏi của cô.

Đây là anh đang chột dạ sao?

“Anh không nói cho em thì thôi, em tự mình đi tìm hiểu, tốt xấu gì em cũng là cô chủ của nhà họ Lục, chút chuyện nhỏ như thế này, những nhân vật nổi tiếng ở trong thành phố Long Minh này còn có thể không nghe ngóng được gì sao?”

Lục Lãnh Phong búng nhẹ lên trán cô một cái: “Sao hôm nay em cứ luẩn quẩn trong vấn đề cái xe cũ đó vậy?”

Một cơn tức giận dâng lên từ lồng ngực cô, cô đưa tay ra gỡ tay anh ra: “Em cứ thích luẩn quẩn vậy đấy, không thể nhổ ra được, nếu không tìm được chiếc xe kia em sẽ không bỏ cuộc.”

Lúc này Lục Lãnh Phong mới phát hiện ra sự khác thường của cô, người ta nói phụ nữ sau khi có thai, tính tình sẽ trở nên nóng giận thất thường, xem ra là sự thật rồi.

“Nếu em muốn tìm, thì giao cho thuộc hạ đi làm đi, không cho phép tức giận, sẽ không tốt cho con.”

Cô khẽ giật mình, quay đầu nhìn anh, trong ánh mắt che giấu sự phán đoán: “Lục Lãnh Phong, không phải anh có rất nhiều xe phiên bản giới hạn sao? Sao lại không mua chiếc xe này? Không phải là lúc anh muốn mua, đã bị người khác đưa tay ra giành trước rồi nha?”

Cô từng bước một thăm dò anh, nhưng sâu trong đáy lòng, cô rất hy vọng chuyện này không có quan hệ gì với Lục Lãnh Phong.

Vẻ mặt của Lục Lãnh Phong hết sức lạnh nhạt, môi mỏng hé mở, hời hợt nói ra mấy chữ: “Anh chỉ mua những chiếc xe không còn sản xuất nữa.”

Những lời này lại khiến cho lòng Hy Nguyệt thoải mái hơn rất nhiều.

Xe của anh tất cả đều là độc nhất vô nhị.

Trên thế giới chỉ giới có ba chiếc xe này, nhưng đối với anh thì nó đã thành phổ biến rồi.

Cho nên, là Ngọc Kỳ nhầm lẫn rồi sao?

Chủ nhân của chiếc xe kia không phải là Lục Lãnh Phong? Hoặc là một người nào đó trùng tên trùng họ với anh?

Trên thế giới này ngay cả ngoại hình còn có thể giống nhau, nói chi là một cái tên?

Cô thở ra một hơi, nhưng đến khi thở ra lại nghẹn lại.

Nếu như không phải là Lục Lãnh Phong, vì sao hồn ma của Thời Thạch lại cứ quanh quẩn ở nhà họ Lục, rất lâu cũng không chịu rời đi?

Tại sao phải báo mộng nói với cô những lời kia?

Cô lại bắt đầu hoang mang, sương mù và mây đen trong lòng càng ngày càng sâu, càng ngày càng đậm, đông nghịt một mảnh chồng chất ở trong lòng, ép đến khi cô không thở nổi.

Cô cầm lấy ly trên bàn trà, uống một ngụm nước trái cây, cổ họng trở nên thoải mái hơn.

“Lục Lãnh Phong, em có thể hỏi anh một chuyện không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK