Mục lục
Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng - Diệp Hy Nguyệt - Lục Lãnh Phong (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 887

Anh cài vào điện thoại một thiết bị theo dõi, sau khi cúp máy, anh lập tức ra lệnh cho người đi truy bắt.

Nhưng đối phương sử dụng là điện thoại công cộng, không phải điện thoại di động.

Sau khi trích xuất hình ảnh từ camera, một người đàn ông mặc quần áo đen, đeo khẩu trang đen và kính râm đen đã sử dụng điện thoại trong khoảng thời gian đó.

Anh ta đã trang bị khắp người, hoàn toàn không nhìn thấy mặt, rõ ràng là đang cố ý trốn tránh camera.

Khi anh rời khỏi phòng làm việc, Hy Nguyệt và con đang ở phòng khách ăn trái cây.

“Ông xã, qua đây ăn cherry đi.” Cô mỉm cười, cherry này là anh cho người vận chuyển từ Canada về.

Lục Lãnh Phong muốn mỉm cười với cô, nhưng khóe miệng lại cứng ngắc, không cách nào kéo lên được.

Thần sắc của Hy Nguyệt rất thoải mái và dễ chịu, dường như cô không hề bị chuyện vi rút ảnh hưởng.

Cô bóc một quả cherry, chủ động đút vào miệng anh.

“Cô gái ngốc, nếu phát hiện chỗ nào không khỏe thì phải báo ngay cho anh đấy.” Anh vòng tay qua vai cô, cảm giác áy náy trong lòng như dâng trào.

Tất cả đều là lỗi của anh, nếu có thể bảo vệ cô đàng hoàng, thì sẽ không phải hứng chịu mạo hiểm như thế.

Hy Nguyệt nhún vai, thần sắc vô cùng điềm tĩnh.

“Anh đừng quá lo lắng, loại virus gì đó, chín mươi phần trăm chỉ là cái vỏ rỗng tuếch. Tên khốn đó đang chơi chiến thuật tâm lý với chúng ta. Chúng ta không thể bị hắn đánh bại.”

Lục Lãnh Phong không nói lời nào, trong lòng có cảm giác đau nhói như bị gai đâm vào tim, cảm giác đau âm ĩ.

“Anh nhất định sẽ không để em có chuyện được.”

Một tia sáng lạnh lẽo u ám lóe lên trong đôi mắt đen láy của Hy Nguyệt.

“Tên khốn kia, tưởng em còn mất trí nhớ, lừa giỏi thật, chắc chắn anh ta sẽ lại gọi đến tìm em, đến lúc đó chúng ta sẽ bắt cá trong chậu.”

Lục Lãnh Phong khẽ gật đầu, đây cũng là một cách.

Chỉ là…

“Em không thể tự mình đi gặp anh ta, quá nguy hiểm.”

“Em không đi làm sao bắt được anh ta?” Cô nhướng mày.

“Anh sẽ tự mình có cách.” Lục Lãnh Phong trầm ngâm nói.

Hy Nguyệt cười nhạt: “Không vào hang cọp thì sao bắt được cọp con. Người đó rất là xảo quyệt, nếu em không đích thân đi, anh ta nhất định sẽ nhìn ra kẽ hở, đến lúc đó, em mang một cái máy quay lén, bảo vệ có thể thông qua hình ảnh trên camera quan sát nhất cử nhất động của em, một khi nhìn thấy em có nguy hiểm, thì có thể xông vào cứu em.”

Lục Lãnh Phong kéo cô vào lòng, anh phát hiện ra rằng người phụ nữ nhỏ bé của anh ngày càng thông minh lên rồi.

Nếu thật sự để cô đi, anh phải đích thân canh giữ bên ngoài mới được, bảo vệ dù có mạnh cỡ nào, anh cũng thấy không yên tâm.

“Phía Tần Nhân Thiên, em phải cẩn thận đừng quá tin tưởng anh ta.”

Cô khẽ run lên: “Người đó không phải Tần Nhân Thiên, tính cách của anh ta với Tần Nhân Thiên hoàn toàn khác hẳn.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK