Mục lục
Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng - Diệp Hy Nguyệt - Lục Lãnh Phong (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1186

Lục Lãnh Phong cười, nụ cười mê hoặc lòng người, ánh mắt anh nhìn Hy Nguyệt đầy vẻ cưng chiều: “Lúc ấy anh nên đến Giang Thành gặp cô vợ nhỏ của mình, như vậy thì chẳng có chuyện Thời Thạch gì đó rồi.”

Hy Nguyệt lè lưỡi tinh nghịch: “Bố anh đưa anh sang nước ngoài thì làm sao anh đến Giang Thành được?.”

Anh nhún vai, trêu chọc cô: “Có thể đưa em theo cùng, nuôi nhốt luôn.”

Cô nghẹn giọng, trừng mắt nhìn anh: “May mà anh không đến Giang Thành, không thì em sẽ khổ sở lắm đây.”

Lục Lãnh Phong cởi áo sơ mi, cười đầy vẻ xấu xa: “Để anh đưa em xuống nước chơi.”

Ánh mặt trời phủ lên cơ bắp rắn chắc của anh, sắc vàng càng thêm rực rỡ. Lục Lãnh Phong sở hữu đường nét cơ thể hoàn hảo,thân hình chắc khỏe, cơ bụng tám múi,

Hy Nguyệt si mê ngắm nhìn, mắt cô lóe lên một ánh nhìn khó có thể diễn tả bằng lời.

Nếu như Tần Nhân Thiên đến đây, có thể nhìn thấy sau lưng anh ta rốt cuộc có vết bớt hay không.”

Từ dưới nước lên, cô gọi điện thoại cho Tần Nhân Thiên, hẹn anh ta đi chơi.

Tần Nhân Thiên rất nhanh đã đến nơi, còn mang cả người máy của Tiểu Quân đến.

“Bác bảo người ta tải lại phim hoạt hình, cháu có thể xem rồi.”

“Cảm ơn bác.” Tiểu Quân mở miệng cười tươi sáng lạn.

Tư Mã Ngọc Thanh chạy đến: “Oa, người máy này ngầu thật đấy, cho anh chơi một chút.” Cậu giơ tay ra định cướp lấy, Tiểu Quân đem người máy giấu ra đằng sau: “Anh Ngọc Thanh, anh muốn chơi, không được cướp, phải hỏi em có đồng ý cho anh chơi không trước đã?”

Tư Mã Ngọc Thanh bĩu môi, hơi tức giận: “Em thật nhỏ mọn.”

Hy Nguyệt vuốt đầu cậu: “Ngọc Thanh, em là anh lớn, hơn nữa không phải sau này em muốn trở thành cậu chủ đệ nhất của thành phố Long Minh hay sao? Tuyệt đối không được học những đứa trẻ nghịch ngợm không lễ phép ở ngoài kia tùy tiện cướp đồ, em nhất định phải biểu hiện ra chỗ nào cũng giỏi hơn bọn họ, lịch sự hơn bọn họ, giống như anh Lãnh Phong và anh Nhân Thiên vậy, khiến bọn họ phải ngước nhìn em, sùng bái em, biết chưa?”

Tư Mã Ngọc Thanh chớp chớp mắt, dùng sức gật đầu: “Chị gái xinh đẹp, chị nói đúng, em không phải là đứa trẻ nghịch ngợm, em là công tử nhà giàu.”

Cậu quay sang phía Tiểu Quân, gãi đầu: “Tiểu Quân, anh có thể chơi người máy của em một lát được không?”

“Được ạ.” Tiểu Quân đưa người máy cho cậu.

Tần Nhân Thiên lấy ván lướt sóng từ trong xe ra, Tiểu Quân vừa thất, mắt mở lớn: “Oa, bác, bác muốn đi lướt sóng sao?”

“Đến bãi biển chơi, đương nhiên phải lướt sóng rồi.” Tần Nhân Thiên cười quyến rũ, mang theo vài phần phóng đãng bất cần.

Lục Sênh Hạ mím môi cười hi hi: “Anh Nhân Thiên lúc lướt sóng đẹp trai lắm, em nhớ có một lần, chúng ta mở party ở đảo, anh ấy thu hút tất con gái ở bãi biển đến chỗ đó.”

Hy Nguyệt nhìn ra rồi, hôm nay người đến là Tần Nhân Thiên yêu mạo hiểm, không phải kiểu người dịu dàng như lần gặp trước ở biệt thự.

Tần Nhân Thiên đi vào biệt thự, thay đồ bơi.

Hy Nguyệt vốn cho rằng anh ta sẽ để hở nửa người trên, không ngờ anh ta lại mặc bộ đồ lướt sóng chuyên nghiệp.

Thất vọng!

Quả nhiên muốn đạt được gian kế cũng không phải là chuyện dễ dàng.

“Em rể, có muốn cùng chơi không?” Anh hướng về phía Lục Lãnh Phong gọi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK