Chương 1099
“Mới không có nhé, bố em một chút cũng không thích cô ta, cô ta vừa hung dữ vừa ngu ngốc, thậm chí còn không thể nấu những bữa ăn ngon. Nhưng mà tất cả đều không phải là điều quan trọng nhất, điều khiến em chán ghét nhất về cô ta chính là, cô ta và người phụ nữ xấu xa Kiều An của Bố Ma Vương là bạn tốt của nhau.”
Túi sữa nhỏ nói xong, vòng tay ôm ngực, lộ ra bộ dáng nhỏ rất tức giận.
Bên khe suối, Lục Lãnh Phong ho khẽ hai tiếng, giống như bị nghẹt thở.
Hy Nguyệt vỗ nhẹ vào lưng anh, dùng giọng điệu nửa đùa nửa thật, nó rất khẽ: “Ma Vương Tu La, có phải hay không đang có chút chột dạ?”
Lục Lãnh Phong hơi hơi nghiêng người, cắn vành tai cô: “Anh là đang cảm thấy mình vô tội, nằm không cũng trúng đạn.”
“Vô tội, chỉ có trong thâm tâm anh là rõ ràng nhất.” Hy Nguyệt nhăn mũi nói với anh, vẻ mặt có mấy phần ảm đạm. Quan hệ của anh và Kiều An hiện tại vẫn là một bí ẩn chưa được giải đáp, trước khi bí mật có lời giải đáp, cô sẽ không tin anh.
Lục Lãnh Phong biết đây là một cái gai mắc kẹt ở trong tim cô ấy, nếu không chạm vào sẽ không đau, nhưng chỉ cần chạm vào thì sẽ khiến cô ấy thay đổi sắc mặt.
Một ngày anh còn chưa giải thích rõ ràng chuyện này, thì cái gai này một ngày cũng chưa thể rút ra.
“Anh cây ngay không sợ chết đứng, rồi sẽ có một ngày anh thoát ra được nỗi oan này.”
Nói xong, anh đưa tay ra, vuốt ve phần bụng cao ngất ngưởng của cô, như để muốn an ủi cô đừng cáu gắt, đợi sau khi đứa trẻ được sinh ra, anh sẽ kể cho cô tất cả mọi chuyện.
Hy Nguyệt hình như cũng đã hiểu ra, mãnh liệt liếc mắt nhìn anh, rồi mới đưa mắt nhìn về túi sữa nhỏ: “Bé con, Mộ Dung Cẩm Lý và Kiều An làm sao có thể là bạn tốt của nhau được?”
“Là thật mà, con đã tận tai nghe thấy.” Túi sữa nhỏ nói một cách nghiêm túc .
“Cô Mộ Dung đang nói chuyện với bố ở trong phòng khách, côn ở trong phòng đợi rất lâu, nhưng cô ta mãi không rời đi. Con không kiên nhẫn chờ đợi được, muốn đi tìm bố, lúc đi đến cầu thang, con nghe thấy tiếng điện thoại của cô Mộ Dung vang lên, ngay khi trả lời điện thoại cô ta đã gọi Kiều An, con cảm thấy người đó chắc chắn là người phụ nữ xấu xa của bố ma vương. Hình như là cô ta đã nhắc cô Mộ Dung đừng quên đến Sunny để làm Spa vào ngày mai. Dường như bọn họ đều cùng nhau đến đó làm Spa vào mỗi thứ ba hằng tuần. Vậy nên con mới kết luận hai người họ là bạn tốt của nhau.”
Hy Nguyệt xoa đầu đứa trẻ: “Bọn họ còn nói cái gì nữa?”
“Không có nói gì nữa, cô Mộ Dung đã rời đi sau khi kết thúc cuộc gọi.” Túi sữa nhỏ cong môi.
Lục Sênh Hạ mỉm cười, trí tưởng tượng của thằng bé này thật phong phú: “Người tên gọi là Kiều An có rất nhiều, có thể là cùng tên cùng họ thôi.”
Hy Nguyệt lại không nghĩ như vậy, cuối cùng là có đúng hay không, chỉ cần thứ ba đến trung tâm chăm sóc da Sunny xem một chút là biết được rồi.
Câu cá xong, mọi người cùng nhau đi ăn hoa quả và ăn lót dạ, sau đó Lục Lãnh Phong và Hoa Phi đưa các con của bọn họ đi leo núi.
Hy Nguyệt ngủ một giấc trên ghế salon.
Lâm Đại Dao không đi leo núi, tới bên cạnh cô ngồi xuống.
“Chị ơi, em không nói ra mối quan hệ của em và cô, chị sẽ không tức giận chứ?”
Lông mày lá liễu của Hy Nguyệt hơi nhướng lên: “Em có lẽ là có sự lo lắng nên mới không nói.”
Lâm Đại Dao không trả lời, hỏi ngược lại: “Cô của em ở trong thâm tâm của chị là người như thế nào?”
Hy Nguyệt nhún vai: “Cô của em là mẹ nhỏ của tôi, cũng chính là một nửa mẹ chồng của tôi, cô ấy rất hòa nhã, dễ gần. Mối quan hệ giữa chúng tôi rất tốt.”