Mục lục
Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng - Diệp Hy Nguyệt - Lục Lãnh Phong (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 624

Facebook của Lục Lãnh Phong cả năm cũng không dùng đến, nên tạm thời đăng kí một tài khoản nhỏ: “Con còn nhỏ như vậy, mà có Facebook rồi sao?”

“Hai ngày trước con vừa mới đăng ký, là cô nhỏ dạy con, cô nói mọi người trong nước đều dùng Facebook để lên mạng nói chuyện, còn có Zalo.”

Cậu vừa nói vừa đăng nhập vào Facebook, kết bạn với Lục Lãnh Phong, rồi gửi bức ảnh cho anh.

“Chú à, chú là người bạn lạ mặt đầu tiên trên Facebook của con, cô nhỏ nói không được kết bạn với người lạ, cũng không được nói chuyện với người lạ, nhưng mà con cảm thấy chú không phải người xấu.”

Lục Lãnh Phong tính cách lãnh đạm, cũng không phải rất thích trẻ con.

Nhưng anh nhận ra, mặc dù vừa mới quen biết, nhưng anh thực sự rất thích đứa trẻ này.

Nếu như cô ấy vẫn còn sống, họ nhất định cũng có những đứa con của riêng mình.

“Tiểu Quân, cô nhỏ của con nói rất đúng, trẻ con không được cùng người lạ nói chuyện. Nhưng con có thể nói chuyện với chú, bởi vì chú là Ma vương Tu La trong bức tranh của mẹ con.”

Túi sữa nhỏ hé miệng cười.

Mặc dù chú ma vương không biết cười, nhưng vẫn cho cậu một cảm giác rất quen thuộc, không hề đáng sợ một chút nào.

Khi ánh đèn tắt đi, màn trình diễn đá quý cũng bắt đầu.

Các người mẫu đeo những món đồ trang sức bước ra ngoài và màn hình LCD lớn phía sau hiển thị những món đồ trang sức mà họ đang đeo.

Có tổng cộng tám bộ Ngôn ngữ hoa- mật ngọt tình yêu, bốn bộ đã ra mắt vào năm đầu tiên, bốn bộ tiếp theo được ra mắt vào năm thứ hai.

Với tư cách hoa khôi, là bộ trang sức đặc biệt được ra mắt vào lễ tình nhân.

Khi người mẫu nổi tiếng thế giới Cadiz bước ra, thì một giọng nói trong trẻo vang lên từ phía hội trường, sau đó một giọng nữ truyền đến: “Gặp được anh, chính là thời khắc đẹp đẽ nhất trong sinh mệnh của em. Dù thời gian trôi qua cùng với sự luân chuyển của số phận, thì khoảng thời gian đẹp đẽ ấy sẽ không bao giờ phai mờ….”

Suy nghĩ của Lục Lãnh Phong đang trôi theo những kí ức khó quên nhất.

Trong đó tất cả chi là Hy Nguyệt, chỉ có Hy Nguyệt.

Có lẽ cô chính là đóa hoa kia, đột nhiên xuất hiện, lại đột nhiên biến mất.

Từ khoảng khắc mà cô bước vào trái tim anh đã định sẵn cô không bao giờ rời khỏi.

“Chú ma vương, chú từng thấy loài hoa đó chưa?” Giọng nói của túi sữa nhỏ nhẹ nhàng vang lên.

“Chưa từng.” Anh lắc đầu.

Mami nói đó là loài hoa bí ẩn nhất trên thế giới, không ai biết nó khi nào sẽ nở hoa, nhưng mà con biết.” Túi sữa nhỏ nhướng mày tự đắc.

“Con từng thấy qua?” Lục Lãnh Phong dùng giọng điệu trêu chọc, chỉ xem như cậu bé đang kể một câu chuyện cười.

Trẻ con có trí não lớn thật, sức tưởng tượng cũng rất phong phú, nói cái gì cũng được.

“Chưa từng thấy, nhưng con biết nó khi nào sẽ nở hoa.” Đôi lông mi dày của túi sữa nhỏ lóe lên, giống như những cánh bướm chập chờn.

Lục Lãnh Phong vỗ vỗ cái đầu nhỏ của cậu, cố ý hỏi: “Khi nào thì hoa nở”.

Cậu đứng lên, kề cái miệng nhỏ nhắn của mình lại gần tai anh, khẽ nói:

“Mami nó khi Ma vương Tu La cười, hoa sẽ nở.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK